Âm Mưu Dưới Bụng [...] – Chương 1

Tan , rảnh rỗi tôi lướt mạng xã hội, vô thấy một bài đăng.

Chủ bài viết hỏi: “Hôm nay đi khám thai, phát hiện đứa bé trong bụng có vấn đề, buộc phải ph ,á, mẹ chồng và chồng lại vô cùng coi trọng đứa bé này, thì sao để đổ trách nhiệm cho người khác?”

Nhìn ý nghĩ đen tối này, tôi đoán chắc lại là trò câu v iew, cố đăng để hút t ương t ác, nên cũng chẳng mấy để tâm.

Hôm sau đi , đồng nghiệp đang mang thai bỗng thần bí kéo tôi lại:

“Tiểu Nam, bụng chị là bụng ‘phúc khí’ đấy, em sờ thử đi, đảm bảo chuyện thăng chức tăng lương của em là chắc như đinh đóng cột!”

Tôi thấy khóe môi ấy thoáng lộ ra một nụ khó nhận ra, bàn tay tôi đang định đưa ra lập tức khựng lại.

1

Tan , rảnh rỗi tôi lướt mạng xã hội, vô thấy một bài đăng.

Chủ bài viết hỏi: “Hôm nay đi khám thai, phát hiện đứa bé trong bụng có vấn đề, buộc phải ph ,á, mẹ chồng và chồng lại vô cùng coi trọng đứa bé này, thì sao để đổ trách nhiệm cho người khác?”

Nhìn ý nghĩ đen tối này, tôi nghĩ chắc lại là trò câu v iew, cố bịa chuyện để hút t ương t ác.

Bây giờ bài đăng trên mạng đúng là càng lúc càng không có giới hạn, vì lượt xem mà chuyện gì cũng dám bịa.

Nhưng vì tò mò, tôi vẫn bấm vào xem.

Bài đăng mới đăng vài tiếng, địa chỉ IP của chủ bài viết lại cùng thành phố với tôi.

Bên dưới chưa có nhiều bình luận, phần lớn là chỉ trích chủ bài viết vì câu v iew bất chấp.

Tôi kéo xuống dưới, lại thấy thật sự có một bình luận đang nghiêm túc bày mưu cho chủ bài viết.

“Nếu muốn, có thể tìm cơ hội để người nhà, đồng nghiệp hoặc bè sờ bụng mình, sau đó giả vờ kêu đ ,au bụng, rồi khi s ,ảy th ,ai thì đổ hết trách nhiệm cho người đó, còn có thể kiếm một khoản bồi thường lớn.”

Nhìn dòng bình luận thật sự nghiêm túc bày kế, tôi s ,ốc đến mức ba quan niệm đạo đức bị đảo lộn.

Thấy bên dưới còn hiện dấu chủ bài viết đã nhấn ‘thích’, tôi càng khó tin nổi.

2

Xem xong bài đăng đó, tôi đi ngủ luôn, dù sao ngày mai vẫn phải họp sớm.

Sáng hôm sau đến công ty, tôi lao vào việc, đã quên sạch chuyện bài đăng hôm qua.

Đến giờ nghỉ trưa, mọi người tụ tập chuyện phiếm. Tôi vừa định chia sẻ chuyện bài đăng “ba quan niệm sụp đổ” hôm qua thì đồng nghiệp Vương Điền Điền đã mở lời trước.

Cô ấy mang thai gần bốn tháng rồi, vừa xoa bụng vừa :

“Bụng tôi càng lúc càng rõ rồi, mấy hôm nay còn cảm nhận thai máy nữa, thấy đứa bé rất hiếu !”

Mọi người liền thi nhau chúc mừng.

“Điền Điền, tướng bầu này, theo kinh nghiệm của tôi, chắc là một cậu nhóc mập mạp đấy.”

“Hiếu thì tốt, chứng tỏ khỏe mạnh!”

“Đúng thế, chắc chắn sinh ra sẽ là một em bé đáng !”

Cô vừa xoa bụng vừa : “Con trai con không quan trọng, chủ yếu là mấy năm trước tôi mải mê sự nghiệp, hai năm nay mới nghĩ đến chuyện có con. Bên nhà chồng coi trọng lắm, hận không thể nhốt tôi ở nhà để chăm, tôi vẫn không yên tâm chuyện ở công ty, định hết tháng này mới nghỉ thai sản.”

“Điền Điền, chị đúng là tận tâm quá, vẫn nên đặt sức khỏe lên hàng đầu!”

“Đúng đó, người khác thì tranh thủ nghỉ, chị lại tranh thủ đi !”

Nhìn ấy xoa bụng đầy vui vẻ, mọi người cũng chân thành chúc phúc, tôi đành nuốt lại câu chuyện định kể, dù sao ấy cũng là phụ nữ mang thai.

3

Tiếng đồng hồ ở phòng trà vang lên mấy tiếng, sắp đến giờ chiều.

Mọi người phủi vụn bánh quy trên người, bưng cà phê chuẩn bị về chỗ.

Vương Điền Điền bỗng kéo tôi lại, lén lút lôi tôi sang một bên:

“Tiểu Nam, bụng chị càng lúc càng lớn, chắc sắp nghỉ rồi. Một khi chị nghỉ, dự án này phải có người dẫn dắt, chị đoán… chính là em đấy! Em là người chị xem trọng nhất!”

Cô ấy tươi chúc mừng tôi:

“Trong đám trẻ mới vào, em là người có năng lực nhất, chị mất mấy năm mới tổ trưởng, còn em mới vào mấy tháng đã giám đốc khen ngợi bao lần!”

Cô khen tôi hết câu này đến câu khác, tôi chỉ có thể gượng, đáp lại vài câu khách sáo:

“Chị Điền, em vẫn phải học hỏi chị nhiều lắm! Chị vừa có sự nghiệp vừa có gia đình, lại sắp có con, đúng là viên mãn!”

Tôi vừa định bước đi thì ấy lại kéo tôi lại:

“Em , khách sáo gì chứ, chị gọi em là để em… sờ bụng chị lấy may!”

Tôi hơi khó hiểu: lấy may gì?

“Bụng chị tròn căng thế này, người già trong nhà bảo đây là bụng ‘phúc khí’, ai chạm vào sẽ gặp may. Hôm nay chị cố ý chặn em lại, để em sờ bụng chị, đảm bảo chuyện thăng chức của em là chắc ăn!”

Cô ưỡn bụng ra, đầy mong đợi.

Khoảnh khắc nghe câu này, trong đầu tôi lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo, tôi nhớ ngay đến bài đăng tối qua: phụ nữ mang thai muốn s ,ảy th ,ai thì cố cho người khác sờ bụng để đổ t ,ội.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...