9
Sắc mặt Chu Thừa rất khó coi, bảo vệ nhanh chóng chặn mọi người lại.
Phóng viên: "Anh Chu, Ôn tiểu thư xinh đẹp như , tại sao không chụp chân dung cho ấy?"
Chu Thừa sững sờ.
Tôi bật lớn, hệ thống chế nhạo lẩm bẩm: "13 năm mà không ai biết Chu Thừa trông như thế nào."
Tôi xấu hổ khẽ ho một tiếng, ai bảo, tôi bị hủy dung nhan rồi.
Chu Thừa xa xăm, cho đến một lúc lâu sau, ta mới mở miệng: "Tôi..."
Chắc ta không ngờ rằng tôi lại sắp xếp lễ cưới của ta hoành tráng như .
Tôi là người nhỏ nhen và hay ghen ghét như thế.
Anh ta từng biết điều đó, và ta cũng đã một người như tôi.
Không biết ta có nhớ lại chúng tôi lúc đầu hay không.
Khi đó ta vẫn chưa nổi tiếng, tính cách cố chấp và u uất, không muốn chụp chân dung, cũng không muốn chụp những tác phẩm kiểu công nghiệp để tích lũy danh tiếng.
Để hỗ trợ ta, tôi đã bỏ tất cả tiền bạc, mở một studio cho ta, mua thiết bị cho ta, và đi khắp nơi tìm cơ hội.
Cũng lúc đó, ta hứa sẽ khiến tôi có một cuộc sống tốt đẹp.
Không tôi thất vọng, sau đó ta ngày càng nổi tiếng, các nền tảng lớn thậm chí cả những nền tảng quốc tế cũng đưa ra lời mời.
Nhưng dường như chỉ có cuộc sống là tốt lên, còn cảm thì lại gặp khủng hoảng.
Một Từ Uyển, dễ dàng đánh tan giấc mộng của tôi.
"Ôn Lan, Từ Uyển đã ly hôn, mắc chứng trầm cảm nặng, không thể không lo cho ấy."
Hôm đó là ngày tôi phát hiện mình có thai.
Tôi còn cầm trên tay tờ giấy siêu âm thai, ngơ ngác hỏi ta: "Anh định lo thế nào?"
"Cô ấy đã mất hy vọng vào hôn nhân, cách tốt nhất là để ấy đứng dậy từ nơi đã vấp ngã."
"Vậy nên?"
"Bây giờ ấy chỉ còn , để ấy kết hôn với ."
Tôi "ha" một tiếng, "Anh có biết mình đang gì không? Anh kết hôn với ta, mẹ con tôi là gì?"
Chu Thừa mệt mỏi tôi, khuôn mặt lạnh lùng: "Ôn Lan, nghĩ em hiểu tôi, kết hôn không có nghĩa lý gì cả."
Tôi tờ giấy siêu âm, rất muốn hỏi, tại sao thứ mà tôi không thể có , có thể dễ dàng cho người khác.
Anh ta đã rằng cả đời này ta không muốn kết hôn, sợ rằng sẽ đi vào vết xe đổ của thế hệ trước, sợ hôn nhân sẽ trở thành một mớ hỗn độn.
Tại sao, chỉ cần đổi người là ta không còn sợ nữa?
Từ Uyển duyên dáng bước đến trước mặt Chu Thừa, muốn trả lời thay cho ta.
Và ngay lúc đó, sự náo ở cửa thu hút tất cả ánh mắt.
Dương Đào ôm tấm di ảnh đen trắng phóng to của tôi bất ngờ xông vào lễ cưới.
Hệ thống vỗ tay: "Làm tốt lắm."
Tôi mà không , những người lần lượt đứng lên từ dưới khán đài, Dương Đào từng bước, từng bước tiến về phía sân khấu với nước mắt rơi lã chã.
“Chu Thừa, cảm giác thế nào khi người 13 năm đột ngột qua đời mà lại cưới người mới ngay sau đó?”
Dương Đào dường như đang thay tôi gánh lấy sự đau khổ, từng câu từng chữ mạnh mẽ vang lên, khiến truyền thông ngửi thấy mùi của một vụ bê bối, các phóng viên xoay máy ảnh từ Dương Đào sang hai tân nhân liên tục.
Bạn thấy sao?