Ba Chồng Nuôi Và [...] – Chương 4

Dứt lời, tôi đưa tay chỉ về phía người đang đứng ở cửa hội trường.

Cả hội trường chấn . Cả ba em nhà họ Lâm lẫn Tô Miên đều sững người.

Người đầu tiên phản ứng lại là Tô Miên.

Cô ta liếc mắt tôi, bật khinh bỉ:

“Lại trò mèo gì nữa đây? Cái người đàn ông đó từ đâu chui ra ?”

Tôi cong môi, quay đầu người đàn ông đang từ từ bước về phía tôi – Tần Dã.

Anh là con trai duy nhất của nhà giàu nhất thủ đô, gửi ra nước ngoài đào tạo từ nhỏ.

Tôi quen qua mạng. Một năm trước trở về nước.

Họ không nhận ra cũng là điều bình thường.

Nghe Tô Miên , ba em cũng bắt đầu tỏ thái độ.

Lâm Triệt trầm mặt quát tôi:

“Đủ rồi đó, Chu Tinh Tinh. Đừng giở trò nữa. Nhanh chọn một người đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người!”

Thấy tôi không phản ứng, ta giơ tay định kéo tôi lại.

Tôi nghiêng người né tránh, bước thẳng về phía Tần Dã.

Tôi thân mật khoác lấy tay .

“Không tệ, không đến muộn.”

Tần Dã cúi đầu dịu dàng:

“Hôm nay là ngày trọng đại của chúng ta mà. Sao có thể đến muộn ?”

Tôi và Tần Dã thân mật đứng giữa hội trường, khiến tất cả mọi người đều sững sờ lần nữa.

Từ ngày ba em đó đưa về nhà tôi, họ đã tin chắc rằng một trong số họ sẽ là chồng tương lai của tôi.

Vậy mà hôm nay, tại lễ trưởng thành, tôi lại thân mật với một người đàn ông hoàn toàn xa lạ.

Trong đám đông, tiếng bàn tán rộ lên như sóng:

“Người đàn ông kia là ai ? Sao lại thân thiết với đại tiểu thư nhà họ Chu đến thế?”

“Chẳng lẽ người kia là trai ấy thật sao? Nhưng trai của ấy chẳng phải là một trong ba em kia à?”

“Nhìn sắc mặt của chủ tịch Chu kìa, đen như đít nồi rồi còn gì!”

Quả nhiên, giây tiếp theo ba tôi đã bước tới chỗ tôi.

Ông không để lộ cảm gì, nhẹ nhàng kéo tôi và Tần Dã tách ra.

“Tinh Tinh, có đến sao con không giới thiệu?”

Tần Dã lịch thiệp đưa tay ra:

“Cháu chào Chu, cháu là Tần Dã, trai của Tinh Tinh.”

Không khí lập tức trở nên tĩnh lặng, rồi ngay sau đó vang lên vài tiếng khẩy khe khẽ.

Lâm Hoài nheo mắt, giọng mỉa mai:

“Cậu cậu là trai của Tinh Tinh, thế còn bọn tôi là gì?”

Tần Dã liếc ta một cái, thản nhiên đáp:

“Các người? Chẳng qua chỉ là con nuôi nhà ấy mà thôi.”

“Cậu…!”

Lâm Hoài còn định thêm, bị ba tôi chặn lại chỉ bằng một ánh nghiêm khắc.

Thấy , tôi liền khoác tay Tần Dã một cách đàng hoàng, dõng dạc giới thiệu:

“Ba, Tần Dã không sai. Anh ấy chính là trai con. Chúng con đã ở bên nhau hơn một năm rồi.”

Ba tôi còn chưa kịp phản ứng thì Lâm Hựu đã tức giận gắt lên.

Anh ta hạ giọng, ghé sát tai tôi :

“Tôi biết mấy cái trò này của chỉ để thử lòng tụi tôi thôi. Tuy tôi không hề muốn bị chọn, thấy cố gắng như … nếu chọn tôi, tôi cũng có thể miễn cưỡng đối xử tốt với .”

Lâm Hoài thì gào thẳng vào mặt tôi:

“Cô không thể học Miên Miên mà biết điều hơn một chút à? Cô trưởng thành rồi, đừng mấy chuyện vớ vẩn như con nít nữa!”

Lâm Triệt thì tằng hắng một tiếng, giọng nhẫn nhịn:

“Thôi rồi, Tinh Tinh. Tôi biết trách tụi tôi ít quan tâm . Nhưng giờ là lúc chọn chồng, đừng bày mấy trò lố bịch này để thu hút sự ý nữa.”

Nghe đến đây, tôi thật sự bật thành tiếng.

Bọn họ thật sự nghĩ tôi chỉ đang trò?

Ai cho họ sự tự tin hoang tưởng đó, nghĩ rằng tôi không thể không chọn một trong ba người họ?

Lúc này, Tô Miên liếc mắt tay tôi đang khoác lấy Tần Dã, lạnh giọng :

“Tinh Tinh, tôi không ngờ đã sớm dan díu với người đàn ông khác rồi đấy.”

Cô ta không lớn, vừa đủ để tất cả mọi người nghe thấy.

Khách mời bắt đầu xì xào, sắc mặt ai nấy đều thay đổi.

Ba tôi cau mày, định mở miệng thì tôi đã lên tiếng trước, thẳng Tô Miên:

“Ý là, tôi qua lại với người khác nên mới không chọn một trong ba người họ chồng, đúng không?”

Tô Miên ngẩng đầu, đắc ý:

“Còn cần tôi nữa sao? Chính cũng thừa nhận rồi còn gì!”

Vừa dứt lời, tôi rõ ràng trước mọi người:

“Không phải tôi ngoại trước. Là ba người họ – đã sớm có từ lâu rồi.”

Trước khi đám đông kịp phản ứng, tôi búng tay một cái.

Trên màn hình lớn lập tức hiện lên ba bức ảnh.

Là hình ba em nhà họ Lâm… lần lượt hôn Tô Miên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...