14.
Còn về Đường Dương cùng Hàn Tư Tư, quả bom giữa hai người bọn họ nổ sớm hơn tôi tưởng rất nhiều!
Giữa đêm, hai người bọn họ cãi nhau ầm ĩ đến tận chỗ lễ tân. Tôi đang ngủ say thì bị đồng nghiệp bên lễ tân gọi dậy đi xem.
Đường Dương mắng: “Giả vờ giỏi thật đấy, đang đến kỳ mà còn mặt dày cùng đi nghỉ mát? Đừng có giả vờ ngây thơ không biết đến đây gì! Nói mình là tiểu thư nhà họ Hàn, kết quả đến chủ tịch tập đoàn Hàn Thị cũng không biết! Không biết khách sạn nhà mình! Hàn Tư Tư, thấy có buồn không!”
Hàn Tư Tư vẫn ra vẻ vô tội: “Anh vu khống tôi! Anh chỉ muốn ngủ với tôi thôi! Miệng thì không quan tâm đến thân phận của tôi, không quan tâm đến tiền của tôi, rõ ràng là muốn ăn bám thì có!”
Đường Dương: “Tôi đã tiêu bao nhiêu tiền cho rồi? Không may xé của một món hàng hiệu kém chất lượng, còn muốn tôi đền hàng thật nữa à! Giả dối, chỉ trách lão tử không biết người! Ít ra Hàn Tình Thiên còn thẳng thắn thừa nhận xe sang là đi ! Cô đến Tình Thiên cũng không bằng!”
Tôi: “…”
Có cần phải kéo tôi vào cuộc không .
Tôi với Hàn Tư Tư có giống nhau tí nào chắc
Hàn Tư Tư: “Thế nên, vẫn còn cảm với Hàn Tình Thiên chứ gì!”
Đường Dương: “Cô có nghe hiểu tiếng người không? Trả tiền lại đây!”
…
Cuối cùng, Đường Dương tức giận bỏ đi.
Còn Hàn Tư Tư thì mặt không cảm trở về phòng, tiếp tục tận hưởng cuộc sống yên bình.
Nhưng khi đi ngang qua tôi, ta còn hung hăng liếc tôi một cái: “Đừng có đắc ý! Tôi và chưa hết chuyện đâu!”
Tôi không để tâm.
Cô ta không biết rằng, ngay trong đêm đó, tôi đã biết thân phận của ta từ quản lý chung cư.
Là nhỏ, hay còn gọi là sugar baby của bảo vệ khu chung cư, lão Đổng.
Lão Đổng đã ngoài 40, ngoại hình không tệ, chỉ là không hiểu sao nhiều năm nay vẫn chưa kết hôn.
Ông ta phụ trách dọn dẹp khu vườn trong khu chung cư, còn là tổ trưởng của đội bảo vệ.
Ông ta thừa nhận đã đưa Hàn Tư Tư đến khu chung cư.
Lão Đổng : “Tôi quen ấy qua ứng dụng hẹn hò, thấy ấy còn trẻ, lại là sinh viên, không muốn đương nghiêm túc nên định sẽ nhận con nuôi, ai ngờ này lại mặt dày đòi ngủ với tôi…”
Lão Đổng tự biện giải cho bản thân rất rõ ràng, sự thật ra sao cũng chỉ có hai người bọn họ biết .
15.
Cả khách sạn xôn xao hết cả.
Mà bên vòng bè của Hàn Tư Tư cũng náo nhiệt không kém gì.
Cô ta vẫn như không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm đã đăng một loạt ảnh check-in. Cảnh núi non, bờ biển, hồ bơi, phòng tập gym, rạp chiếu phim, suối nước nóng, nhà hàng buffet.
Kèm theo dòng caption: “Kỳ nghỉ vẫn nên rời xa sự ồn ào của thành phố, ra ngoài hít thở chút không khí trong lành!”
Dưới bình luận như thường lệ ngập tràn lời tán tỉnh.
“Ghen tị với cuộc sống của bạch phú mỹ quá đi thôi!”
“Tư Tư chụp thêm nhiều tấm ảnh nữa vào, đẹp quá đi mất!”
“Ôi, cảng Cát Sa! Tôi vẫn luôn muốn đến đó!”
…
Thậm chí còn có học tinh ý chụp lại bài đăng của ta rồi nhắn vào nhóm lớp bàn luận.
“Thực ngưỡng mộ học Hàn Tư Tư quá đi, giàu có phóng khoáng!”
“Tư Tư ơi, có ngại cho tớ ké miếng không, tớ ăn rất ít đấy!”
“Tiểu phú bà tôi chút chút đi! Tui vì cậu điên dại cuồng si, bảo tôi đập đầu vào tường cũng !”
“Người khác nghỉ lễ đi nghỉ mát, còn tôi, dù có nghỉ lễ hay không cũng chỉ nằm trên dài giường thôi!”
“Nghe buffet trong khách sạn quốc tế Cát Sa rất ngon, muốn ăn quá đi!”
“Muốn ăn +1, gì có tín đồ ăn uống nào cưỡng lại sức hấp dẫn của buffet Cát Sa! Đáng tiếc tui không đủ tiền, khóc chít.”
“Tôi không như mấy cậu đâu, tôi muốn ngâm suối nước nóng, thưởng thức đồ ăn, thưởng thức hoàng hôn bên biển cơ!”
…
Hàn Tư Tư vờ ngây thơ đáp lại: “Hihi, tuy Cát Sa có hơi đắt đỏ rất đáng trải nghiệm. Có thời gian các cậu cũng có thể đến đây chơi thử!”
Này…
Tôi cảm thấy cơ hội đến rồi, không tận dụng thì lãng phí quá.
Thế là tôi “xoẹt” một cái đăng một loạt ảnh chụp khách sạn lên nhóm, kèm theo dòng chữ: “Mọi người đến nghỉ dưỡng cứ báo tên tôi nhé, giá cả nhất định sẽ ưu đãi nhất!”
“Ê, Tình Thiên, cậu việc ở khách sạn Cát Sa à? Thật sự giảm giá à?” Có học trực tiếp hỏi.
Hàn Tư Tư nhanh chóng phản bác: “Tình Thiên lễ tân ở Cát Sa thôi, sao mà lấy ưu đãi . Tình Thiên à, không phải chứ, tôi cậu nè, đến cả hoa hồng của bè mà cậu cũng muốn ăn à, không hay lắm đâu? Huống chi… cậu đã kiếm đại gia bao nuôi rồi, còn cần mấy đồng này gì?”
Tuy rằng lời của ta hoàn toàn vô căn cứ, có rất nhiều học cũng bắt đầu tò mò.
“Sao Tình Thiên lại đi lễ tân ở Cát Sa?”
“Được đại gia bao nuôi là sao? Nhỡ không phải đại gia thì sao…?”
“Cho tôi hai phút, tôi cần tiêu hóa lại.”
“Có dưa à? Có thật là dưa chín không đấy!”
…
16.
Cao Tiểu Tiểu tuy rằng đến hơi muộn vẫn kịp thời chêm thêm: “Tôi biết cả rồi, tôi biết cả rồi, Tư Tư đã kể hết cho tôi rồi. Tôi sẽ giải đáp tất cả thắc mắc cho mọi người, haha! Hàn Tình Thiên lễ tân ở Cát Sa, kết quả lại cặp kè với một ông già đầu bạc, chắc giờ đã một bước lên mây rồi! Hahahahaha!”
“Hàn Tư Tư, ‘họa từ miệng mà ra’, nhanh mà cậu đã quên rồi à?”
Nhóm chat bắt đầu bàn tán sôi nổi, tôi vẫn bình tĩnh như thường.
Bởi vì tôi biết, giả mãi mãi là giả, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra.
Bây giờ Hàn Tư Tư càng nhảy nhót sung sướng bao nhiêu, sau này ta sẽ càng đau khổ bấy nhiêu.
Hàn Tư Tư tỏ vẻ vô tội: “Những điều tôi toàn là sự thật thôi, hơn nữa tôi còn có cả tập đoàn Hàn Thị chống lưng, sợ gì chứ! Tình Thiên à, tôi vốn chỉ muốn khuyên cậu quay lại con đường chính đạo thôi! Cậu không thể vì xuất thân không tốt mà nản lòng thoái chỉ, lựa chọn đi đường tắt như !”
Nói rồi, ta còn đăng một bức ảnh chụp chung lúc tôi và ông nội vui vẻ ăn tối lên.
“Mọi người cùng khuyên Tình Thiên đi, tớ biết nhà Tình Thiên nghèo, đâu thể vì nghèo mà những việc mất mặt như !”
Cô ta vừa nhắn lời đó ra, các học còn chưa rõ sự đã bắt đầu spam biểu cảm “shock” trong nhóm chat.
“Sốc! Sinh viên đại học thời nay thật là…”
“Sốc! Chuyện không quan trọng tuổi tác thế mà lại xuất hiện ngay bên cạnh tôi…”
“Sốc!…”
Tôi thật sự không hiểu nổi, sau khi bị Đường Dương vạch trần, Hàn Tư Tư mà vẫn còn dám tự xưng là con nhà họ Hàn!
Thật sự là không biết xấu hổ.
Tôi trực tiếp tìm thông tin về ông nội mình trên trình duyệt rồi gửi vào trong nhóm.
“Hàn Tư Tư, cậu đần vãi, tự xưng là ‘tiểu thư nhà họ Hàn’ mà lại không nhận ra ông nội của mình à?”
Cả nhóm chat lập tức im bặt.
Nhưng chỉ vài giây sau lại bắt đầu sôi trở lại, dư luận đảo chiều 180 độ.
“Wow, chuyện gì ?” “Vậy là Hàn Tư Tư giả mạo thiên kim Hàn thị à?”
…
Thậm chí còn có người đào một bài viết trên diễn đàn, gửi vào trong nhóm.
“Mọi người mau xem! Là Đường Dương đăng! Bóc phốt Hàn Tư Tư rõ mồn một! Chữ nào chữ nấy đều đanh thép!”
“Ghê thật đấy…”
“Da mặt Hàn Tư Tư dày luôn…”
Sự thật đã rõ ràng, Hàn Tư Tư không thể chối cãi, đành cứng nhắc nhắn lại một câu: “Đừng tin, đều là những tin đồn thất thiệt.”
Một lúc sau, ta lại : “Cho dù các cậu có tin hay không, tôi vẫn là con nuôi của chủ tịch tập đoàn Hàn Thị, ba nuôi rất thương tôi.”
Để chứng minh, ta còn đăng một bức ảnh một khu vườn rộng lớn rất nhiều xe sang.
“Ba nuôi tôi , những chiếc xe này, tôi thích chiếc nào thì lấy chiếc đó.”
Sau đó lại đăng thêm một bức ảnh khác: một căn phòng đầy những món đồ hiệu, giống như một căn phòng thay đồ.
“Trong này có rất nhiều túi xách và quần áo hiệu, đều là ba nuôi tặng tôi! Các cậu xem đi, có Hermès, còn có Chanel đấy! Tôi không dối! Đều là do Đường Dương bịa đặt để trả thù tôi thôi! Hàn Tình Thiên cậu ta ghen tị với tôi!”
Tôi thấy Hàn Tư Tư đã bị vai diễn “rich kid” này ám ảnh đến phát điên rồi.
Cái sân rộng đấy với đám xe sang kia đều là của nhà tôi.
Chiếc McLaren màu xanh lục nhạt của tôi vô cùng nổi bật.
Còn căn phòng trông như phòng thay đồ kia thực chất là nơi thu gom quần áo cũ của tiểu khu.
Đám quần áo trong đó đều là sản phẩm lỗi, bị chủ nhà vứt đi.
“Tôi ghen tị với cậu ấy à? Cái sân này là nhà của tôi, đám xe đó cũng là của nhà tôi. Cậu thấy chiếc McLaren kia không? Đó là quà sinh nhật bố tôi tặng khi tôi thi đỗ đại học!”
“Hàn Tư Tư, cậu đoán xem chữ “Hàn” trong tên tôi có phải chữ “Hàn” trong “tập đoàn Hàn Thị” không?”
“Cười chết mất! Cậu ngày nào cũng thêm quần quật, đến YSL là gì còn không biết, lại còn dám xưng là tiểu thư nhà họ Hàn!”
Hàn Tư Tư có lẽ thật sự không tin, hoặc là ta đang cố gắng vùng vẫy.
Một lúc sau, ta lại : “Cho dù cậu là con ruột của ông ấy thì có sao? Ai biết sau này liệu tôi có trở thành ‘mẹ’ của cậu không? Tình Thiên, tôi với cậu lật bài ngửa đi, bố cậu còn muốn cưới tôi đấy”
“Haha, sau này chưa biết chừng cậu còn phải gọi tôi là ‘chị’, hoặc là ‘mẹ’ ấy!”
Điên thật đấy.
Nhóm chat không có ai gì nữa, có lẽ mọi người đều đang chờ xem vở kịch này sẽ kết thúc như thế nào.
“Không biết cậu đang nằm mơ ở chỗ nào nữa… Tôi dùng đồng hồ Rolex, cậu lại tôi không dùng YSL… Nói nhiều vô ích, chúng ta gặp nhau ở Phỉ Thúy Hoa Đình đi.”
“Tin tức nóng hổi, chiều nay lúc 2 giờ, xe bus của tập đoàn Hàn Thị sẽ đến cổng trường để đưa mọi người đến Phỉ Thúy Hoa Đình ăn hải sản tươi.”
Bạn thấy sao?