Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Chỉ là một tháng không liên lạc với Khương Mẫn.
Nhưng mà, chuyện đơn giản như vậy.
Hàn Thành không được:
“Lúc học tiểu học Khương Mẫn đã cứu mạng bọn … Cho nên, bọn đáp ứng ấy, sinh nhật nhất định sẽ tề tựu…”
Lúc đám Hàn Thành lên lớp ba, cả nhóm quyết định phiêu lưu một phen.
Tìm một cái container ngủ cả đêm.
Kết quả sang ngày hôm sau, lúc bọn họ tỉnh lại đã ở độ cao vạn mét, lung lay sắp đổ.
Cũng may, Khương Mẫn len lén đi theo phía sau bọn họ kịp thời phát hiện, cứu mạng bọn họ.
Kể từ đó, Khang Mẫn được bọn họ chiều như em .
Hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng bọn họ thích là chuyện của bọn họ.
Hàn Thành đồng ý ly hôn.
Làm xong tất cả thủ tục.
Rất nhanh, một tháng bình tĩnh trôi qua.
Hai chúng tôi từ cục dân chính đi ra, vẻ mặt hắn buồn bã giống như đưa tang.
Hắn chưa từ bỏ ý định, cầu xin tôi cho hắn một cơ hội nữa.
Hắn nói muốn chuộc tội.
Hắn nói hắn còn tôi.
Thân hình cao lớn của hắn cơ hồ muốn đè nát thắt lưng.
Ngay từ lúc khẩn cầu đến cuối cùng, là hắn dây dưa quấn quít chặt lấy tôi.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ban-than-thi-khong-duoc-ghen/14.html.]
Trong lúc lôi kéo, không ai trong số chúng tôi ý tới rằng tôi và hắn đã ra đường cái.
Càng không ý tới có một chiếc BMW màu đỏ vọt về phía tôi…
“Kít…”
Tất cả đều xảy ra quá nhanh.
Chờ tôi phản ứng lại, Hàn Thành đã bị đụng bay ra ngoài trước mặt tôi.
Giống như là tác quay chậm của phim.
Trước khi bay ra ngoài, câu cuối cùng hắn nói với tôi là:
“Thật xin lỗi.”
Một khắc kia, trái tim tôi nghẹn lại.
Nương theo vật nặng rơi xuống đất, mới kịp phản ứng lại…
Tôi vội vã chạy qua.
Mà lúc này, Khương Mẫn từ ghế lái vọt ra, thấy người bị đụng bay chính là Hàn Thành, ta lại điên cuồng rít gào.
Cô ta kêu gào muốn tôi c.h.ế.t đi, cầm con d.a.o lao về phía tôi.
Thế rất nhanh, ta đã bị cảnh sát tuần tra bắt được, đoạt lấy con dao…
“Lục Âm Bạch, tại sao mày không c.h.ế.t đi, nếu không vì mày thì sao bọn họ lại phân rõ giới hạn với tao được!”
“Tất cả là vì mày, con khốn!”
“Tao muốn g.i.ế.c mày!”
Khương Mẫn điên rồi.
Bởi vì ngày phẫu thuật, ba mẹ chồng tôi thấy được Khương Mẫn đã trò gì với đám người Hàn Thành kia nên càng nổi giận, lập tức phong sát Khương gia.
Khương gia muốn bình ổn cơn giận của nhiều người, quyết định hy sinh Khương Mẫn, đưa ta ra nước ngoài, cả đời không được trở về nước nữa.
Mà các vị thiếu gia khác vốn coi ta như linh vật, khi chân chính chạm đến lợi ích của mình, bọn họ lập tức phân rõ giới hạn với ta.
Bạn thấy sao?