1
Tôi nhìn khuôn mặt ngủ say của người đàn ông mà rón rén đứng dậy, đôi chân mềm nhũn khiến tôi loạng choạng, suýt thì ngã sấp mặt.
Tôi trừng mắt nhìn Lương Dư An đang ngủ say.
Đồ lừa đảo! Đồ không phải người! Nào là vì tai nạn xe mà nửa thân dưới bị liệt chứ?
Đồ khốn này còn bắt tôi ngồi xe lăn, suýt nữa thì tôi bị liệt thật rồi...
Tôi nhìn những bộ quần áo vương vãi trên xe lăn mà trong đầu lại hiện lên những hình ảnh nóng bỏng.
Hơi thở ấm nóng của , bàn tay nóng bỏng siết chặt eo tôi cùng với cơ bụng săn chắc lấm tấm mồ hôi...
Nhưng đó không phải trọng điểm, chủ yếu là không phải chồng tôi!
Tôi tuyệt vọng vò mái tóc rối bù, xoa xoa cái eo đau nhức, sắp phát điên rồi!
Đêm tân hôn, ngủ nhầm em chồng mà lại còn là chồng của thân tôi! Giờ phải sao đây?
Trời sập rồi!
Kệ đi, mau thu dọn đồ đạc chuồn lẹ đã!
2
Tôi lần mò trong bóng tối chạy ra khỏi phòng, lại cảnh giác nhìn phía sau, khi đảm bảo Lương Dư An chưa tỉnh thì tôi mới rón rén bỏ chạy.
Thế tôi lại đ.â.m sầm vào một bức tường mà ngã vật ra đất.
Ai ngờ, đối diện cũng truyền đến tiếng rên đau khe khẽ.
Hình như tôi không đ.â.m vào tường, khoan đã, sao cái tiếng c.h.ế.t tiệt này nghe quen tai thế nhỉ?
"Triều Nguyệt?"
Tôi bật đèn pin điện thoại lại gần.
"Tinh Tinh!"
Triều Nguyệt ôm miệng, đột nhiên chột dạ quay đầu đi, những dấu hôn lốm đốm trên cổ ấy hiện rõ mồn một.
Tôi vừa trải qua một trận ác chiến, cũng lập tức hiểu ngay.
Nhưng không phải cái tên Lương Hữu Ninh này nói giới tính đặc biệt, không thích nữ sao?
Chính vì điều này mà tôi mới đồng ý liên hôn.
3
Triều Nguyệt và tôi cùng tuổi, đều bị gia đình ép liên hôn.
Trong số các lựa chọn, hai chúng tôi tranh luận phân tích gay gắt một hồi, cuối cùng đã chọn nhà họ Lương.
Nhà họ Lương có tiền có thế, lẽ ra có rất nhiều người tranh giành để liên hôn hai em này đều không được bình thường cho lắm.
Nghe nói trai Lương Hữu Ninh không thích phụ nữ, bên cạnh có rất nhiều người đàn ông nhỏ xinh đẹp.
Hai năm trước, em trai Lương Dư An vì tai nạn xe mà nửa thân dưới bị liệt, nghe nói là không được.
Người khác không muốn tôi và Triều Nguyệt lại tâm đầu ý hợp.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ban-than-va-toi-ngu-nham-chong-cua-nhau-roi-phai-lam-sao-day/chuong-1.html.]
Cô ấy là người hâm mộ đam mỹ nên vô cùng khát khao tận mắt hóng hớt những câu chuyện nam nam.
Còn tôi không muốn sinh con nên không được chẳng phải rất hợp ý tôi sao?
Thế là chúng tôi vui vẻ đồng ý hôn ước, hẹn nhau cùng gả vào nhà họ Lương.
Nhưng bây giờ...
Hay ho quá, hai em nhà này chẳng có câu nào là thật! Đều là lũ lừa đảo!
4
Tôi vẫn còn đang mắng thầm trong lòng, Triều Nguyệt đã nắm lấy tay tôi, mắt rưng rưng.
"Xin lỗi cậu, chị em! Tôi đã ngủ với chồng cậu rồi!"
Tôi lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y ấy rồi cúi gập người thật sâu.
"Trùng hợp thế sao? Tôi cũng vậy."
Triều Nguyệt tái mặt vì kinh ngạc: “Không phải Lương Dư An bị liệt sao? Chẳng lẽ cậu đã dùng vũ lực à?"
"Liệt cái gì mà liệt, ta đúng là đồ lừa đảo! Mà này, không phải Lương Hữu Ninh không gần nữ sắc sao?"
"Không gần nữ sắc cái gì! Anh ta đúng là cầm thú!"
Hai chúng tôi ôm nhau khóc, khi nhìn lại thì cảm giác tội lỗi vì ngủ nhầm người đã tan biến như mây khói.
"Là hai em nhà này lừa chúng ta trước! Chúng ta mới là nạn nhân!"
"Cậu nói đúng! Chúng ta không sai!"
"Vậy thì..."
Tôi và Triều Nguyệt nhìn nhau, giờ chúng tôi đang đối mặt với một vấn đề quan trọng nhất.
"Hai đứa mình phải sao đây?"
Chúng tôi nhìn nhau rồi nhìn sang vali của đối phương, không cần nói thêm lời nào.
"Chạy thôi!"
5
Lần đầu đến nhà họ Lương, tôi và Triều Nguyệt hoàn toàn không biết cổng biệt thự nhà họ Lương còn có chuông báo .
Tiếng chuông vang vọng khắp trời, lập tức đánh thức tất cả mọi người trong nhà họ Lương.
Tôi và Triều Nguyệt bị đèn pha chiếu thẳng vào, cứ như những tên trộm vừa án bị bắt tại trận.
Năm phút sau, tôi và Triều Nguyệt ngồi ngay ngắn trong phòng khách, nhìn những người nhà họ Lương vây quanh thành vòng tròn rồi nhìn nhau.
"Ôi chao, tuy chuyện này có hơi chút khó xử thật may mà, hai đứa đều chưa đăng ký kết hôn."
Mẹ Lương kéo tay hai đứa tôi, mỉm cười hiền hậu: "Vì chuyện đã xảy ra rồi nên không bằng sai đâu sửa đó, hai đứa đổi chồng cho nhau cũng chẳng sao."
Tôi và Triều Nguyệt kinh ngạc không thôi mà bố Lương và hai em nhà đó lại còn gật đầu đồng ý.
"Thật sự ổn chứ ạ?"
"Đương nhiên rồi."
Bạn thấy sao?