9
Tô Hà đưa tôi đến trước khu chung cư.
Bước ra khỏi thang máy, đèn cảm ứng ngoài hành lang sáng lên.
Giang Tự đang tựa vào tường trước cửa nhà tôi.
Dưới mắt quầng thâm rõ rệt, mí mắt hơi khép lại.
Nghe thấy tiếng , lập tức mở mắt.
Giọng khàn khàn:
“Anh sợ em xảy ra chuyện, đã đợi em lâu rồi.”
“Anh vừa mới xong ca phẫu thuật.”
Tôi gật đầu, tự mình mở khóa cửa.
“Hứa Thanh Vụ, chúng ta chuyện đi.”
“Anh sẽ không để em bị oan, đã nhờ người điều tra.”
“Bây giờ em chỉ đang bị tạm đình chỉ thôi, sẽ không sao đâu.”
Sự giả tạo của khiến tôi thấy ghê tởm.
“Giang Tự, không thấy mệt khi diễn à?”
“Đổi nghề đi, đừng bác sĩ nữa, vào giới giải trí mà dùng cái tài diễn xuất này.”
Anh không gì, lấy từ túi ra một chiếc hộp đỏ sẫm.
Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương, kiểu dáng khác lần trước, viên kim cương còn lớn hơn.
Anh nắm chặt tay tôi, đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ của tôi.
Anh :
“Em không thích chiếc nhẫn trước, đã mua lại cho em rồi.”
Ngày đó tôi sao có thể không thích chứ, nếu không phải do tính chất công việc không cho phép đeo trang sức, tôi đã muốn hàn luôn vào tay.
Nhưng giờ, khi vừa đeo xong, tôi liền tháo ra trước mặt , ném “choang” một tiếng vào thùng rác trước thang máy.
Giang Tự khựng lại, cả người cứng đờ.
Tôi rõ ràng từng chữ:
“Anh không hiểu sao?”
“Chúng ta chia tay rồi, tôi không thích nữa.”
Hàng mi khẽ run:
“Hứa Thanh Vụ, cảm của em với là giả sao?”
“Em có thể dễ dàng quên như à?”
Hừ, dễ dàng?
“Giang Tự, muốn kết hôn đúng không?
Là để kiếm một tấm bình phong che đậy cảm giữa và Giang Vãn Nguyệt.”
“Nhưng dựa vào cái gì mà chọn tôi? Chỉ vì tôi thích sao? Nếu không thích tôi, có thể từ chối. Tôi chưa bao giờ bám riết lấy , chính là người chủ cho tôi ám chỉ và cơ hội.”
“Tôi không muốn trở thành vật hy sinh cho cảm của và em , càng không phải một phần trong trò ‘play’ của hai người. Anh hoàn toàn không xứng với cảm của tôi.”
Ánh mắt lãnh đạm của chợt lay .
“Nhẫn đính hôn tôi đã vứt rồi, ở thùng rác ngoài biệt thự nhà họ Giang.”
“Ngay cái đêm và Giang Vãn Nguyệt ôm nhau đầy cảm.”
Giang Tự thoáng thất thần.
Khi chưa kịp phản ứng, tôi đã đóng sập cửa.
Mặc kệ gọi tôi thế nào, tôi cũng không đáp, trực tiếp gọi điện báo mất trật tự, lúc đó mới yên lặng.
10
Sau khi thu thập đủ bằng chứng,
tôi theo quy trình, kiện Giang Vãn Nguyệt và gia đình bệnh nhân rối.
Giang Vãn Nguyệt trông cũng khá xinh đẹp.
Dù không phải con ruột của nhà họ Giang, tiền bạc vốn nuôi dưỡng con người.
Điều kiện bản thân ta không tệ, lại nhà họ Giang chăm chút tỉ mỉ, trên người mang khí chất tiểu thư nhà quyền quý.
Trong giới giải trí, đó là nét riêng hiếm có.
Chỉ cần dựa vào bối cảnh nhà họ Giang, Giang gia chống lưng,
ta chỉ cần nổi bật qua một bộ phim là có thể lập tức nổi tiếng.
Khi bộ phim đầu tay của ta lên sóng, danh tiếng đã nhanh chóng tăng vọt.
Lúc đó tôi mới tung bằng chứng ra.
Những bằng chứng này lập tức lan truyền trên mạng.
Dư luận xoay chiều chỉ trong chớp mắt.
Giang Vãn Nguyệt chưa kịp tận hưởng hào quang, đã từ mây xanh rơi thẳng xuống vực sâu.
【#Con nhà họ Giang vu oan bác sĩ lương thiện】
【#Giang Vãn Nguyệt bỏ tiền “mua tội” để hãm bác sĩ Hứa】
Ánh hào quang của Giang Vãn Nguyệt bị bóp chết ngay từ trong nôi.
Có người gõ cửa nhà tôi.
Nhìn qua camera, tôi thấy đó là Giang Tự.
Trong mắt ngấn nước, hàng mi khẽ run.
“Giang Tự, từ giờ trở đi…”
“Giang Vãn Nguyệt sẽ còn thê thảm hơn nữa.”
Môi hơi mấp máy rồi lại khép lại, trầm ngâm một lúc mới mở miệng:
“Làm diễn viên là ước mơ của ấy.”
“Cô ấy không thể bị những lời dư luận này hủy hoại.”
Tôi bật , rồi lạnh mặt, lớn tiếng chất vấn:
“Giang Tự, chẳng lẽ sự nghiệp của tôi thì có thể bị hủy hoại sao?”
“Cô ấy là em .”
“Cô ấy tuyệt đối sẽ không ra những chuyện này.”
Khóe môi tôi cong lên, nở một nụ :
“Giang Tự, em hai người nhau sâu đậm thế nào thì ta cũng ghét tôi bấy nhiêu.”
Tôi tung đoạn ghi âm, cùng ảnh chụp Giang Vãn Nguyệt gặp mặt và giao dịch tiền bạc với gia đình bệnh nhân rối.
Sắc mặt Giang Tự hoàn toàn sầm xuống, trong mắt thoáng qua chút áy náy.
Môi tái nhợt, ngay lập tức quay người chạy thẳng về phía thang máy.
Bạn thấy sao?