Phụ thân ta và An Viễn Hầu vốn là tri kỷ. Năm ấy, An Viễn Hầu gặp đại họa, gia tộc bị tịch thu tài sản. Phụ thân ta không màng nguy hiểm, liều chết cứu lấy cô con gái nhỏ của ông ấy và giấu kín trong nhà mình. Để tránh tai mắt người đời, ông giật lấy ta – khi đó vừa tròn một tháng tuổi – từ tay mẫu thân, rồi gửi ta đến trước cửa một am ni cô. Từ đó, con gái của An Viễn Hầu sống dưới danh nghĩa của ta. Còn ta trở thành một tiểu ni cô sống trong am nhỏ giữa núi rừng. Chớp mắt đã mười bốn năm trôi qua. Một ngày nọ, trước cửa am bỗng xuất hiện một phụ nhân điên dại. Bà quấn lấy mọi người, không chịu rời đi, gặp ai cũng hỏi: “Ngươi có biết Tiểu Bảo nhà ta ở đâu không?” …
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?