[Bl] Sếp Cứ Đòi [...] – Chương 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong tôi liền bắt đầu suy nghĩ khi nào thì có thể rời đi.

May mà những người thân đó cũng không có ý định ở lại ăn tối, sau bữa cơm liền lần lượt chào tạm biệt.

Nhưng mỗi người trước khi đi đều nhét vào tay tôi một cái hồng bao là sao?

"Tiểu Mộ, rất ủng hộ hai đứa đấy, phải ở bên nhau thật tốt nhé."

"Chỉ cần hai đứa ở bên nhau thật tốt là được rồi, người trẻ nên nắm giữ cảm."

Một bữa cơm khiến tôi ngơ ngẩn cả người, cuối cùng trên tay cầm hơn mười cái hồng bao, tôi ngơ ngác nhìn Hạ Minh Diên.

"Hạ tổng, số tiền này tôi để đâu cho đây?"

"Đã cho cậu thì cậu cứ cầm đi."

Má ơi, nhà tư bản mở lòng rồi!

Khoảnh khắc đó, hình ảnh Hạ Minh Diên trong lòng tôi tựa như người khổng lồ.

Nhưng tại sao ta lại vô duyên vô cớ tốt với tôi như vậy?

Tôi trầm tư một lát, trong đầu lướt qua một ý nghĩ.

"Hạ tổng, cứ yên tâm, chuyện hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không nói ra đâu!"

Hạ Minh Diên mặt lộ vẻ khó hiểu.

"Chuyện hôm nay tôi một chữ cũng không hé răng, trong công ty tuyệt đối sẽ không nghe được chút tin tức nào."

Cho dù là Hạ Minh Diên nghi ngờ có người đã khuất, hay chuyện công khai đồng tính ở nhà, tôi cũng sẽ không nói ra ngoài.

Dù sao hình ảnh của sếp cũng quyết định hình ảnh của công ty.

Chắc không có sếp nào muốn nhân viên ngày nào cũng bàn tán về tin đồn của mình đâu nhỉ?

"Sếp cứ yên tâm, nhận số tiền này rồi, tôi đảm bảo miệng tôi sẽ rất kín!"

Cuối cùng, tôi còn kiên định gật đầu bày tỏ lòng trung thành.

Nhưng đổi lại là cái lườm của Hạ Minh Diên.

"Cậu đi theo tôi đúng là uổng phí tài năng rồi, cậu nên đi ở bộ phận truyền thông đi, dù sao não bộ lại phong phú thế, rất hợp để truyền thông."

"Vậy nếu không, chuyển vị trí việc cho tôi nhé?"

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bl-sep-cu-doi-thu-voi-toi/chuong-3.html.]

Ngày nào cũng đi theo người sớm nắng chiều mưa như Hạ Minh Diên, áp lực tâm lý của tôi cũng khá lớn.

...

Cuối cùng Hạ Minh Diên vẫn không cho tôi chuyển vị trí việc, tăng ca nửa ngày, lại nhận được nhiều tiền như vậy, tôi hài lòng thỏa mãn.

Nỗi khổ công tác đều tan biến hết, ngày hôm sau đến công ty tinh thần vẫn phấn chấn.

"Trợ lý Mộ, đi công tác vất vả rồi, Hạ tổng đến chưa?"

Sáng sớm, quản lý bộ phận sales Triệu Nguy đã đến tìm người.

Chỉ tiếc là Hạ Minh Diên hôm nay cả buổi sáng đều không có mặt ở công ty.

Tôi bảo ta chiều đến, Triệu Nguy lại đột nhiên lôi điện thoại ra: "Chúng ta thêm WeChat đi, rồi lúc Hạ tổng đến, cậu báo cho tôi một tiếng nhé."

Vốn dĩ cũng chẳng có gì to tát, tôi gật đầu đồng ý.

Triệu Nguy vừa thêm WeChat, vừa mở lời: "Nhân tiện nói đến, trợ lý bên cạnh Hạ tổng thay mấy người rồi, Trợ lý Mộ là người ở lại lâu nhất rồi đấy, hồi phỏng vấn chắc chắn rất xuất sắc đúng không?"

Tôi chợt ngẩng đầu lên, suýt chút nữa nghi ngờ tai mình.

Tôi mới đến ba tháng thôi mà.

Những người trước đó ngay cả ba tháng cũng không trụ nổi sao?

Hạ Minh Diên rốt cuộc là cái loại biến thái gì?

"Hồi phỏng vấn, Hạ tổng đã hỏi cậu những câu gì vậy?"

"Câu hỏi?"

Tôi nhớ lại cảnh phỏng vấn khi đó.

Đơn giản đó chính là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời tôi.

Tôi chỉ nhớ lúc đó vừa tốt nghiệp đại học, vì mãi không tìm được việc nên bắt đầu rải hồ sơ khắp nơi.

Từ việc ban đầu nghiêm túc tìm hiểu về công ty, cho đến sau này chỉ cần là công ty nào tôi cũng chấp nhận.

Sau khi chờ đợi mấy tháng mà không có phản hồi, tôi đã chuẩn bị từ bỏ, kết quả lại nhận được thư mời phỏng vấn từ công ty của Hạ Minh Diên.

Ban đầu vòng phỏng vấn nhóm và vòng hai tôi đều giữ mức điểm trung bình.

Cứ nghĩ phỏng vấn cuối cùng không có hy vọng rồi, không ngờ ba ngày sau lại nhận được điện thoại của bên nhân sự bảo tôi đi tham gia phỏng vấn cuối cùng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...