[Bl] Sếp Cứ Đòi [...] – Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong quyển sổ này ghi lại rất nhiều lời tôi từng nói và những câu chuyện tôi từng chia sẻ.

Mỗi trang đều ghi ngày tháng, trang cuối cùng là từ bốn năm trước, từ đó về sau tôi không còn đến đài phát thanh nữa.

Tôi cảm thấy mình đã phát hiện ra một bí mật trời.

Cái này có được coi là fan cuồng không nhỉ?

Quan trọng là đây toàn là chuyện tôi từ bốn năm trước rồi, hơn nữa còn là một MC đêm khuya không ai thèm để ý.

Sau khi đặt đồ về chỗ cũ, tôi trở lại chỗ . Đúng lúc Hạ Minh Diên họp xong trở về, bắt gặp ánh mắt ta, tôi theo bản năng né tránh.

Đáng sợ quá, công việc này chắc là không nổi nữa rồi.

Đang lúc ổn định cảm , người đàn ông vừa bước vào văn phòng lại đột nhiên kéo cửa ra, sải bước nhanh về phía tôi.

"Cậu có phải đã nhìn thấy quyển sổ của tôi rồi không?"

Tôi đã cất đồ về chỗ cũ rồi mà?

Chưa kịp nghĩ ra phải trả lời thế nào, Hạ Minh Diên đã nặn ra một nụ cười.

"Vì cậu đã biết rồi, tôi cũng không giấu cậu nữa, thực ra tôi thích cậu rất lâu rồi."

Rầm!

Cái cốc nước trên tay tôi không tự chủ được mà rơi bộp xuống bàn.

"Khi cậu đến phỏng vấn, tôi đã nhận ra giọng của cậu rồi."

Kể từ khi đi theo Hạ Minh Diên, tôi cảm thấy sức chịu đựng tâm lý của mình đã cải thiện đáng kể.

Đối mặt với lời tỏ của một người đàn ông, tôi vẫn có thể mặt không đỏ tim không loạn nhịp mà gật đầu.

"Nhưng Hạ tổng, tôi cũng là đàn ông, hơn nữa tôi không phải gay."

"Cậu có thể là."

Khốn nạn.

Người này là không hiểu tiếng người đúng không?

"Tôi là trai thẳng, không thể bẻ cong tôi được đâu, đúng không?"

"Làm sao cậu chắc chắn mình là trai thẳng? Cậu đã từng trải qua một khắc cốt ghi tâm chưa?"

Tôi bỗng nhiên nhận ra tại sao Hạ Minh Diên lại tò mò về trạng cảm của tôi như vậy trong buổi phỏng vấn. Hóa ra người này đã sớm tính toán hết rồi.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bl-sep-cu-doi-thu-voi-toi/chuong-7.html.]

Bây giờ tôi nghi ngờ sâu sắc rằng chuyện đi công tác ở khách sạn mà va phải ta tắm đều là do ta cố ý vậy.

Thậm chí lần này...

"Hạ tổng, chắc không phải cố đặt quyển sổ đó ở đấy đâu nhỉ?"

Hạ Minh Diên cười nhẹ không nói gì, hiển nhiên là ngầm đồng ý rồi.

Quả nhiên, tôi biết ngay mà!

Văn phòng của ta tôi đã vào bao nhiêu lần rồi, ngày nào cũng giúp sắp xếp tài liệu, sao chưa bao giờ thấy quyển sổ đó, vậy mà hôm nay lại cờ gặp phải.

"Tôi đã nghĩ rất lâu rồi. Ban đầu là muốn tiếp cận cậu trước, ai ngờ ấn tượng của cậu về tôi ngày càng tệ. Nếu đã vậy, tôi chi bằng nói thẳng ra, đỡ cho tôi phải kìm nén khó chịu mỗi ngày."

Thật sự quá có lý, tôi còn không nhịn được mà ngưỡng mộ cái tâm cơ của ta.

Nếu ta không dụng tâm cơ vào tôi thì tốt hơn.

"Chỉ tiếc là, Hạ tổng, hai chúng ta giới tính không hợp, tuyệt đối không thể ở bên nhau được đâu."

Để lại câu nói đó, tôi nhanh chóng chạy trốn khỏi văn phòng.

Nhận việc hơn ba tháng, đây là lần đầu tiên tôi về sớm.

Tối hôm đó, tôi liền nộp đơn xin nghỉ việc. Vì là trợ lý của sếp, nên đơn xin nghỉ việc này chỉ cần sếp một mình duyệt là được.

Kết quả là email của tôi vừa gửi đi chưa đầy năm phút đã bị gửi trả lại.

Mấy chữ "Không được duyệt" trên đó đ.â.m sâu vào tim tôi.

"Có chuyện gì chúng ta không thể nói chuyện đàng hoàng sao, hà tất phải nghỉ việc chứ."

Hạ Minh Diên gọi điện cho tôi, vừa mở lời đã bóp c.h.ế.t ý nghĩ của tôi từ trong trứng nước: "Tôi vừa thông báo cho bộ phận tài chính rồi, từ tháng này sẽ đóng sáu bảo hiểm hai quỹ cho cậu. Nếu cậu đi rồi, số tiền này sẽ mất đấy."

Chết tiệt, sáu bảo hiểm hai quỹ!

Trong khi đám cùng phòng của tôi vẫn đang đấu tranh với lãnh đạo vì tiền thêm giờ và nghỉ hai ngày cuối tuần, thì tôi đã được đóng sáu bảo hiểm hai quỹ. Thử hỏi ai có thể từ chối sức hút này chứ?

"Ngoài ra, nếu cậu cảm thấy cảm của tôi phiền phức cho cậu, tôi có thể hứa với cậu là trong giờ việc tuyệt đối sẽ không nói về chuyện này, thế nào?"

Sức hút càng lớn hơn.

"Giờ cậu đi thì không đáng chút nào đâu. Tháng sau công ty còn tổ chức team building, đi Tam Á du lịch nữa. Vé máy bay, khách sạn đều chuẩn bị xong rồi, cậu không đi thì tiếc lắm."

Tôi lần đầu tiên được chứng kiến bánh vẽ của nhà tư bản lợi đến mức nào.

Chỉ vài ba câu nói ngắn ngủi đã có thể khiến email xin nghỉ việc vừa soạn xong của tôi phải vứt vào thùng rác.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...