【Không thể phủ nhận, hai em này mà ghép đôi cũng thú vị phết.】
Đột nhiên câu chuyện bị “lái” sang hướng khác.
Và từ đó chẳng bao giờ trở lại đúng chủ đề nữa.
【Người ở trên đúng, tôi cũng…】
【Cái gì cũng ghép, không sợ gãy răng à?】
Tôi không thèm mấy bình luận vô bổ đó, nghiêm túc cất kỹ toàn bộ tài liệu.
“Cảm ơn Chu, tôi sẽ lưu ý. Cái này tôi có thể mang về nghiên cứu kỹ hơn không?”
Anh ta gật đầu ra hiệu.
“Cứ tự nhiên.”
15
Từ tài liệu mà trai nam chính đưa, tôi lần ra danh sách nạn nhân rồi lần lượt đi gặp từng người.
Cuối cùng, tôi tìm một bước đột từ một học thời cấp hai của giả tiểu thư.
Và cũng nhận một tin sốc.
Giả tiểu thư đã biết mình là đồ giả ngay từ cấp hai, thậm chí còn đưa cho dì Vương một khoản tiền, kèm lời đe dọa rằng sau này không hé lộ chuyện này.
Người cấp hai kia tưởng nắm điểm yếu, định uy hiếp giả tiểu thư, bắt ta phải nghe lời và đưa tiền.
Không ngờ giả tiểu thư chẳng hề sợ, còn trả đũa khiến ta thảm .
May là tôi với ta chuyện tôi mới là con ruột, nếu không chắc chẳng dám tiết lộ sự việc.
Tôi lấy vụ bạo lực học đường điểm đột để bắt giả tiểu thư. Người cấp hai này rất hả hê khi thấy ta gặp xui, nên hợp tác hết mức.
Có manh mối này, tôi hí hửng quay về nhà họ Tô để bắt người, ai ngờ lại thấy Cả đang chất vấn giả tiểu thư.
“Tại sao trước đây lại cố ý đánh lạc hướng tôi?”
Tôi sang Hai, ta rất sẵn lòng giải thích.
“Hóa ra người Cả thích là chị dâu, chỉ vì bị ta đánh lừa nên mới tưởng người năm đó là bạch nguyệt quang.”
Anh Cả cũng chẳng cần nghe giả tiểu thư trả lời, liền lấy một xấp tài liệu từ bàn đập vào người ta.
“Không ngờ tham vọng của lớn , còn muốn có cổ phần công ty. Cô nghĩ mình có năng lực đó sao?”
Tôi tò mò cúi xuống tờ giấy rơi dưới đất.
Là số cổ phần lẻ của Tô thị, cộng lại cũng chiếm ba phần trăm.
Ngoài ra còn có mấy tấm ảnh, chụp ta với một nhóm đàn ông lớn tuổi.
Rõ ràng cổ phần này từ đâu mà có.
“Vệ Tòng Lộ, tới đúng lúc. Đưa ta vào đồn cho tôi, tôi muốn tố cáo ta tội huy vốn trái phép và cố ý người.”
Anh Cả này chắc bị tức quá hóa hồ đồ rồi.
Cho dù số cổ phần này là ta ngủ với người ta mà có, không có bằng chứng, trên giấy tờ vẫn ghi là mua bán hợp pháp.
Liên quan gì tới huy vốn trái phép hay cố ý người?
Tôi định bước lên khuyên ta bình tĩnh, thì bị Hai kéo nhẹ tay lại.
Anh đưa tôi một xấp tài liệu.
“Này, đọc hết cái này đã rồi hẵng .”
Tôi cúi đầu, và ngay lập tức bị hút chặt vào nội dung.
Quả nhiên, Cả không hề bị tức đến mất trí.
Giả tiểu thư đúng là tự mua cổ phần, số tiền này lại đến từ nguồn bất hợp pháp.
Chưa hết, ta còn ra tay với vợ chồng Tô Chính Hoằng. Nói là “đầu độc” thì hơi quá, ta đã tráo thuốc mà Tô Chính Hoằng uống hằng ngày thành loại ngược tác dụng, đồng thời cho mẹ Tô dùng thuốc lệ thuộc tâm thần.
Tôi kiểm tra, loại thuốc này nếu kết hợp với kỹ thuật chuyên môn có thể thôi miên người.
Với chừng này bằng chứng, việc bắt người không còn là vấn đề.
Bạn thấy sao?