Cắt Đứt Với Chồng [...] – Chương 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1: https://vivutruyen2.net/cat-dut-voi-chong-gia-tu/chuong-1

Các phóng viên lập tức xôn xao truy hỏi:

“Phật tử Cố, thừa nhận đứa bé là của mình? Phật tử mà giới rồi còn là Phật tử nữa không?”

“Anh lừa Lục ký chuyển tài sản cho ‘Phật tử đời sau’, thực chất là chuyển cho con mình phải không?”

“Anh còn mặt mũi nào nhận mình là người tu hành nữa?”

Một phóng viên tinh mắt phát hiện ra mấy viên thuốc ngủ kia có vấn đề, không chút nể nang vạch trần:

“Không phải thuốc ngủ gì cả, chỉ là kẹo bình thường.”

Kiếp trước, mỗi lần tôi nghi ngờ mối quan hệ mờ ám giữa Cố Cảnh Thâm và Tô Vũ Nhi, ta lại bày trò nuốt thuốc để tôi tin.

Sau đó, tôi không chỉ bị Cố Cảnh Thâm ghét bỏ, mà còn bị quỳ và chép kinh.

Anh ta không ngờ thuốc là giả, mặt mày tối sầm, bối rối không gì.

Tô Vũ Nhi thấy kế hoạch bại lộ, lại bắt đầu giả vờ ngất:

“Em thấy khó chịu quá… bụng cũng đau…”

Hoắc Minh — người nãy giờ vẫn im lặng theo dõi — chỉ nhẹ nhàng giơ tay ra hiệu.

Ngay lập tức, hơn chục vệ sĩ mặc đồ đen đứng phía sau tiến đến, nhấc bổng Cố Cảnh Thâm và Tô Vũ Nhi đi ra ngoài.

Giọng của lạnh băng:

“Đem hai kẻ này ném đi thật xa, đừng phiền tôi cầu hôn.”

Mọi chuyện thu xếp xong, Hoắc Minh lấy ra một chiếc nhẫn kim cương đỏ rực như máu chim bồ câu, quỳ một gối trước mặt tôi, giọng chân thành:

“Xin lỗi vì đến muộn. Người lớn trong nhà bệnh nặng nên tôi không thể rời đi. Hôm nay tôi đến để cưới em. Em còn đồng ý vợ không?”

Tất cả những chuyện đã qua của kiếp trước chợt ùa về trong đầu tôi.

Một giọng vang lên trong tim:

Lục Diễm Diễm, đời này nhất định phải nắm chặt hạnh phúc, đừng để bản thân rơi xuống vực sâu lần nữa.

Tôi rưng rưng nước mắt, đưa tay trái ra:

“Em đồng ý. Dù là khi nào, em cũng muốn lấy . Đời này, em muốn dâu của .”

Hoắc Minh đeo nhẫn vào tay tôi, cúi đầu hôn nhẹ lên mu bàn tay.

“Đã đồng ý rồi thì không hối hận. Nếu sau này em muốn chạy, sẽ trói em lại, mang về bằng .”

Từ ngày tôi tuyên bố cắt đứt hoàn toàn quan hệ với Cố Cảnh Thâm, thế giới của tôi bình yên hơn rất nhiều.

Nhưng ta thì khác.

Cố Cảnh Thâm vẫn đều đặn đến chùa mở pháp hội mỗi tháng. Chỉ có điều lần này, người trong chùa không cho ta vào nữa.

“Thưa Cố, người phía trên đã dặn, không phép vào.”

Cố Cảnh Thâm không thể tin nổi:

“Tôi là Phật tử, cả ngôi chùa này nhờ vào danh tiếng của tôi mà hút khách. Anh có nhầm lẫn gì không?”

Kiếp trước, tôi bỏ tiền xây dựng hình tượng “Phật tử” cho ta, trao quyền điều hành toàn bộ ngôi chùa, còn cầu tăng nhân trong chùa phải cung kính gọi ta là “Phật tử”, cho ta đầy đủ thể diện.

Nhưng hiện tại đã khác.

Hàng loạt scandal bủa vây, khiến hình tượng sụp đổ. Các nhà sư trong chùa cũng bắt đầu thấy phản cảm với cái danh “Phật tử” giả tạo của ta.

Nhà sư tiếp đón ta khẩy:

“Anh Cố giờ đâu còn là Phật tử gì nữa. Nghe còn có con? Đã thế thì hãy quay về trần thế đi. Chùa là nơi linh thiêng, không phải chốn để phàm nhân ô uế.”

Nói xong, nhà sư đóng sầm cổng chùa lại.

Cố Cảnh Thâm chưa từng chịu nhục nhã như . Khi quay trở về nhà, cảnh tượng khiến ta muốn phát điên.

Chủ nhà đang lớn tiếng cãi nhau với Tô Vũ Nhi:

“Cảnh Thâm là Phật tử! Cô đuổi Phật tử là tạo nghiệp đấy! Tôi không có tiền đóng tiền nhà thì sao? Tôi cứ ở lì đấy! Tôi đang mang thai, dám đến tôi, tôi kiện chết !”

Nhìn thấy cảnh tượng nhức đầu đó, Cố Cảnh Thâm chỉ muốn quay đầu bỏ chạy ngay lập tức.

Cứ tưởng đã trốn thoát, ai ngờ bị bà chủ nhà gọi giật lại:

“Cố Phật tử, à không, giờ không thể gọi thế nữa. Gọi cậu là Tiểu Cố đi. Cái nhân của cậu đúng là quá đáng, tháng này không trả tiền nhà lại còn dám hăm dọa tôi. Tôi xem tin tức hết rồi, giờ cậu với Lục đâu còn quan hệ gì nữa.”

Trước đây, vì xót xa điều kiện sống tồi tàn trong chùa của Cố Cảnh Thâm, tôi đã cho ta một căn hộ cao cấp gần chùa.

Tiền mỗi tháng đều do tôi trả. Anh ta chưa bao giờ phải lo nghĩ đến chuyện đó.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...