Giờ chẳng ai chống lưng cho em, bên cạnh em chỉ còn tôi thôi!”
Nước mắt ngấn trên mắt Lâm Nguyệt: “Lý Minh Huyền!”
Hắn bực bội đảo mắt: “Đừng có bày trò dỗi nữa!
Tôi là dân học cao, đợi tôi kiếm việc ngon thì chẳng phải em cũng hưởng lợi à?”
Nghe những câu quen thuộc đó, tôi chỉ lạnh.
Thói quen nắm thóp người khác của Lý Minh Huyền vẫn chẳng thay đổi.
Nhưng tôi đã để ba mẹ thu xếp để toàn bộ doanh nghiệp ở Dương Thành không ai nhận hắn vào .
Cuộc sống sau này của họ chắc chắn sẽ khốn khổ vô cùng.
Và tất cả… đều là cái giá họ phải trả.
【Hết】
Bạn thấy sao?