Sau khi bố mẹ qua đời, họ để lại căn nhà cho tôi. Nhưng đồng thời, họ cũng để lại cho tôi một “vị khách thuê trọn đời”. Anh trai tôi được ghi trong di chúc là có quyền cư trú trọn đời trong căn nhà đó. Anh ta không góp một đồng trả tiền vay mua nhà hay phí quản lý, ngày nào cũng dắt theo đám bạn bè lêu lổng về nhà ăn chơi. Khi tôi tranh cãi với anh ta, anh ta đã đánh tôi đến chết. Tôi sống lại vào đúng ngày luật sư tuyên đọc di chúc. Lần này, căn nhà rách nát đó ai muốn thì cứ lấy. Người và nhà, tôi đều không cần nữa.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?