Con Nít Như Tờ [...] – Chương 6

“Vương An An mách lẻo rồi à?” Hai đứa nhóc không tỏ ra sợ hãi chút nào, liếc nhau rồi , trong giọng có chút đắc ý vì bị bắt tại trận.

 

“Mẹ An An! Chị đang ?” Cô Thái thở hổn hển đứng ở cửa, cắt ngang cuộc đấu trí của chúng tôi.

 

7.

 

“Tôi… đang…” Tôi nhất thời nghẹn lời.

 

Tôi nên thế nào đây? Nói rằng hai đứa nhóc này chiều nay sẽ An An của tôi, rằng tôi xuyên không về chỉ để cứu An An?.

 

Khả năng chấp nhận của trẻ con thường cao hơn người lớn rất nhiều. Còn nếu Thái nghe thấy điều này, không chừng sẽ gọi ngay cho bảo vệ, đưa tôi thẳng đến viện tâm thần.

 

Tôi lúng túng, càng khiến người ta nghi ngờ hơn. An An cũng chạy đến cùng Thái, đứng bên cạnh là Tiểu Linh, cả hai đang tôi giữa đám đông.

 

Cô Thái đuổi những đứa trẻ khác trở về lớp, trong nhà vệ sinh giờ chỉ còn lại tôi, ấy và bốn bé.

 

An An rụt rè kéo áo tôi, tôi liền ôm lấy cả An An và Tiểu Linh đứng sau lưng mình, chất vấn Tiểu Vũ và Tiểu Quế trước mặt:.

 

“Hai đứa gì với An An, biết hết. Cô cảnh cáo, đừng có đà lấn tới, đừng tưởng An An hiền lành thì muốn gì cũng …” Tôi chưa hết thì bị một trong hai đứa ngắt lời:.

 

“Cô có chứng cứ không? Vừa đến đã bảo chúng con bắt nạt Vương An An. Vương An An, mày đi, chúng tao có bắt nạt mày không?” Trông y như những kẻ côn đồ.

 

“An An, con đi, hôm nay mẹ và Thái sẽ đòi lại công bằng cho con!” Tôi giận đến sôi sục, kéo An An từ sau lưng ra trước mặt.

 

“An An, con cứ từ từ , đừng sợ, sẽ chủ cho con.” Cô Thái cũng cúi xuống, nhẹ nhàng khuyên nhủ.

 

“Con… không có, họ không có…” An An cúi đầu, giọng càng ngày càng nhỏ.

 

“Nghe rõ rồi chứ? Nó là không có mà, thật buồn !” Tiểu Vũ và Tiểu Quế bật lớn.

 

“Mẹ An An, hiện tại An An có vẻ không ổn lắm, tôi nghĩ vẫn nên để bọn trẻ về lớp trước, chúng ta vào văn phòng chuyện không?” Cô Thái quay sang tôi.

 

Tôi đành bất lực đồng ý.

 

Nhìn An An an toàn trở lại lớp học, tôi theo Thái vào văn phòng.

 

“Mẹ An An, hôm nay chị đột ngột đến, có phải An An đã kể gì với chị sau khi về nhà không?” Cô Thái đưa cho tôi một cốc nước ấm.

 

“An An không gì, tôi phát hiện trạng thái của con bé không ổn, nên mới đến trường tìm hiểu hình. Kết quả phát hiện Tiểu Vũ và Tiểu Quế bắt nạt con bé…” Tôi càng càng kích , lại bị Thái ngắt lời:.

 

“Bắt nạt là một vụ việc nghiêm trọng ở trường học, chị đừng vội kết luận như .”.

 

Tôi gượng. Hiện tại, tôi quả thật không có bất kỳ bằng chứng hay lời khai nào để chứng minh An An bị bắt nạt, cũng không thể thẳng rằng chỉ hai tiếng nữa thôi, An An sẽ dần mất đi hơi ấm và sinh mạng trong nhà vệ sinh sau một cuộc bắt nạt.

 

“Trạng thái của An An không bình thường, chị cũng biết, trước đây con bé hoạt bát và hướng ngoại, đâu giống như hôm nay, chỉ cúi gằm và không dám năng gì…” Nói đến đây, tôi cũng tự ngẩn ra.

 

Đúng , đây là lần đầu tiên tôi thấy An An khom người, thể hiện sự tự ti cực độ như .

 

Nhưng cho đến tận trước khi con bé qua đời, những gì An An thể hiện trước mặt tôi vẫn là một đứa trẻ lạc quan và hoạt bát. Con bé vẫn thường vui vẻ ôm tôi, khi đi dạo còn cầu chụp ảnh với những chó nhỏ trên đường. Tôi cũng đã đồng ý với con, khi nào vào cấp hai sẽ nuôi một chó mà con bé thích.

 

Trong mắt tôi, An An chính là một chó nhỏ hạnh phúc, mỗi ngày đều vẫy đuôi vui vẻ.

 

Cuộc sống hai mặt của An An, đã kéo dài bao lâu rồi?.

 

“Chị đừng lo lắng quá, trước đây tôi cũng có quan sát, Tiểu Vũ và Tiểu Quế tuy không quá dịu dàng với An An, trong các giờ thể dục, giữa giờ, lớp ngoại khóa, các ấy vẫn lập nhóm cùng An An, không hề lập con bé. Có lẽ cách các nhỏ chơi với nhau bây giờ khác với thời của chúng ta.” Cô Thái tiếp tục .

 

Không, đây không phải bè. Đây nhất định là một kế hoạch bắt nạt và người đã tính toán kỹ lưỡng.

 

8.

 

Sau khi chuyện qua loa với Thái, cuối cùng tôi cũng chờ đến hai giờ chiều.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...