Con Trai Tôi Kết [...] – Chương 1

Ngày con trai tổ chức đám cưới, tôi đang đi siêu thị mua đồ.

 

Vợ của một đồng nghiệp chồng tôi, Tiểu Trương, nhíu mày tôi:

 

"Chị Cao, hôm nay con trai chị không kết hôn à?"

 

Tôi đang cầm một củ sen trên tay, ngây ngốc không hiểu ấy đang gì.

 

Tiểu Trương ném ngay bó cải thảo trên tay xuống, tức giận :

 

"Tên trời đánh nhà tôi bảo đi dự đám cưới con trai chị ở khách sạn Lam Hải. Tôi còn giúp ta chuẩn bị phong bì mừng một nghìn tệ nữa.

 

Chị này, ta còn gửi định vị khách sạn và ảnh đồ ngọt cho tôi để lừa gạt!

 

Tôi phải đi xem thử tên khốn này đang trò quái quỷ gì!"

 

Nói xong, ta hùng hổ rời khỏi siêu thị.

 

Tôi lo lắng có chuyện không hay, vội vã đuổi theo.

 

Nhưng khi đến nơi, tôi thấy con trai tôi và con dâu đang quỳ trước mặt Lý Phi và một người phụ nữ mặc sườn xám, dâng trà kính bề trên.

 

Người phụ nữ đó… rõ ràng chính là vợ cũ của Lý Phi.

 

—----------

 

Tiểu Trương vốn định xông vào, khi thấy cảnh tượng ấm áp đầy trên sân khấu, ấy quay sang tôi với ánh mắt khó hiểu.

 

"Chị Cao, chuyện này là sao…?"

 

Tôi chỉ khẽ phất tay, trong khi MC vẫn tiếp tục dẫn chương trình:

 

"Hãy dành một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để chào đón mẹ ruột của rể!

 

Năm đó, bà bị hoại gia đình, để cho con trai có một cuộc sống đủ đầy, bà đã phải rời xa đứa con dấu của mình…"

 

Tôi từng bước đi lên phía trước.

 

Khách khứa xung quanh khi thấy tôi liền lần lượt đứng dậy.

 

Trên sân khấu, đứa con trai mà tôi đã nuôi nấng suốt 23 năm đang khóc lóc ôm chầm lấy vợ cũ của Lý Phi – Trương Phương.

 

"Mẹ, con xin lỗi!

 

Năm đó con còn quá nhỏ, không hiểu chuyện, đã nhận nhầm kẻ trộm mẹ, khiến mẹ phải rời xa con…"

 

Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.

 

MC hào hứng:

 

"Các vị khách quý ơi, đừng chỉ đứng yên thế chứ!

 

Hãy dành một tràng pháo tay cho khoảnh khắc đoàn tụ này nào!"

 

Không một ai vỗ tay.

 

Con trai tôi xuống khán phòng với ánh mắt hoang mang.

 

Vừa hay chạm phải ánh mắt đẫm lệ của tôi.

 

Cậu ta lắp bắp kêu lên:

 

"Mẹ…"

 

Tôi không quan tâm đến những ánh mắt đang đổ dồn về phía mình.

 

Cũng không muốn để ý đến nét mặt đắc thắng của người phụ nữ mặc sườn xám kia.

 

Tôi chỉ chằm chằm vào Lý Phi và con trai.

 

"Lão Lý, con trai chúng ta kết hôn, mà tôi lại là người cuối cùng biết sao?"

 

"Lý Cẩm Trạch, mẹ là kẻ trộm à?"

 

Dứt lời, tôi lao thẳng lên sân khấu, cầm lấy chiếc ghế mà Lý Phi vừa ngồi, đập thẳng vào bánh cưới và đồ trang trí.

 

Chiếc bánh kem tinh xảo vỡ vụn thành từng mảnh dính đầy trên sàn.

 

Rượu vang đỏ chảy tràn như máu, biến cả sân khấu cưới thành một mớ hỗn độn.

 

Đến khi không còn sức lực, tôi ném mạnh chiếc ghế xuống.

 

MC đứng đơ như tượng.

 

Tôi giật lấy micro, xuống khán phòng, dõng dạc tuyên bố:

 

"Thưa các vị khách quý!

 

Năm đó tôi và Lý Phi kết hôn, vì cả hai đều từng qua một đời vợ/chồng, ta sợ ảnh hưởng không tốt nên không tổ chức hôn lễ."

 

"Hôm nay, tôi mời mọi người dự tiệc ly hôn, cũng coi như trọn vẹn một vòng."

 

Lúc này, Lý Phi mới hoàn hồn.

 

 

Anh ta ra hiệu cho con trai giữ chặt tôi, đừng để tôi đám cưới.

 

Sau đó, giật lấy micro, giải thích với khách khứa:

 

"Mọi người đừng trách ấy.

 

Vợ tôi đang bị mãn kinh và trầm cảm, người không khỏe nên mới không thể tham dự đám cưới hôm nay."

 

Đứa con tôi nuôi nấng bao năm, lúc này đang giữ chặt cánh tay tôi.

 

Bàn tay nhỏ bé từng cần tôi nắm lấy, giờ đây mạnh mẽ như sắt thép.

 

Thấy khách khứa đã yên vị trở lại,

 

Lý Cẩm Trạch đỏ mắt, gằn từng chữ tôi:

 

"Tại sao mẹ lại đám cưới của con?"

 

"Từ nhỏ đến lớn, con đã không muốn tính toán với mẹ nữa.

 

Nhưng hôm nay là ngày trọng đại cả đời con, mà mẹ cũng không buông tha sao?"

 

"Con thề cả đời này sẽ không bao giờ tha thứ cho mẹ!

 

Chờ mẹ già rồi, con sẽ vứt mẹ về căn nhà cũ ở quê, chờ chết!"

 

Tôi cắn chặt môi, mất một lúc mới tìm lại giọng của mình.

 

"Mẹ đã gì tổn thương con?"

 

"Mẹ đã nuôi con như con ruột của mình, mà đó là sai lầm sao?"

 

Lý Cẩm Trạch rưng rưng nước mắt, tôi hồi lâu.

 

Sau đó, sang dâu đang bàng hoàng, nhấc micro lên, từng câu từng chữ buộc tội tôi:

 

"Ngày đầu tiên con đến nhà mẹ, mẹ chê con bẩn, bắt con tắm rửa sạch sẽ, còn cạo trọc đầu con."

 

Tôi khẩy, khắp lượt những vị khách đang có biểu cảm khác nhau.

 

"Lúc đó, trên đầu con đầy chấy rận, sau tai và cổ toàn là bụi bẩn."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...