Tôi mắc chứng sợ xã hội nghiêm trọng, còn Thẩm Hoán là một thái tử bệnh kiều. Sau khi kết hôn, chúng tôi đã thỏa thuận chỉ làm vợ chồng trên danh nghĩa, đồng thời không can thiệp vào cuộc sống của nhau. Anh không được ép tôi ra ngoài giao tiếp xã hội. Tôi cũng không quản lý việc anh và “bạch nguyệt quang” theo đuổi nhau ra sao. Cuộc sống cứ thế trôi qua yên bình trong một tháng. Vào lúc tôi nghĩ mọi thứ sẽ vĩnh viễn tốt đẹp như thế này thì nửa đêm Thẩm Hoán đột nhiên gõ cửa phòng tôi: “Thẩm phu nhân, tôi cũng có thể ngủ ở phòng này đúng không?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?