Tôi thay em gái mình gả cho vị hôn phu sống thực vật của cô ấy.Mọi người đều nghĩ tôi sẽ sớm ly hôn.Tôi: Gả vào hào môn, vừa có tiền vừa nhàn rỗi, chồng lại chẳng khác nào đã mất, chẳng phải đây là cuộc sống lý tưởng của tôi sao? Ly hôn là không thể, đời này không bao giờ có chuyện ly hôn.Tôi hôn mạnh một cái lên môi Tạ Châu đang nằm trên giường: “Tạ Châu à, anh cứ yên tâm ngủ đi, em sẽ thay anh tiêu tiền thật tốt.”“Đồ lưu manh! Tránh xa tôi ra!”Tôi nhìn khuôn mặt đang ngủ bình thản của Tạ Châu, giật mình. Giọng nói đó ở đâu ra?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?