Đến Ngày Tôi Lật [...] – Chương 10

10

Còn những khách hàng đang bàn hoặc định bàn hợp tác thì đồng loạt tạm dừng quan sát.

Trong thương trường, cơ hội rút lợi nhuận từ đối thủ ai mà bỏ qua?

Nhất là kiểu “cả hội cùng rút”, rủi ro gần như bằng không.

Cùng lúc đó, trên mạng cũng bắt đầu xuất hiện hàng loạt tin xấu về DS.

Nghiêm trọng hơn, giới trong ngành còn đồn rằng AC đang săn đầu người, “không tiếc bất kỳ giá nào” để lôi kéo đội ngũ bán hàng của DS.

AC còn nhân thế ra mắt sản phẩm cạnh tranh, giá trị vượt trội.

Kết quả, sản phẩm AC nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường.

Bão tố kéo tới liên tiếp, dòng tiền của công ty nhanh chóng căng thẳng.

Ảnh hưởng lan sang cả tập đoàn Đặng, giá cổ phiếu lao dốc thê thảm.

Chu Bằng Phi buộc phải hủy chuyến công tác, vội vã quay về.

Ông ta vừa đặt chân tới công ty, chủ tịch tập đoàn Đặng đã dẫn đầu đoàn quản lý cấp cao, tức giận xông thẳng tới.

Chỉ lát sau, từ văn phòng Chu Bằng Phi vọng ra tiếng ầm ỹ, giọng mắng của ông cụ Đặng vẫn uy lực như xưa.

Không lâu sau, bác sĩ riêng của ông cụ cũng hớt hải chạy tới.

Nhân viên trong công ty xem mà hả hê hơn bao giờ hết.

Tôi nhận ra Doãn Vi không có mặt, liền bảo một đồng nghiệp nam qua phòng gọi ta ra – chuyện vui thế này sao thiếu ta?

Đồng nghiệp quay về báo là ta nhất quyết không chịu ra.

Ha, chắc là không dám ra mặt chứ gì?

Cuối cùng, ông cụ Đặng bác sĩ và thư ký dìu đi, gương mặt vẫn còn giận dữ.

Sau đó, Chu Bằng Phi bước ra, mặt sưng húp, hằn rõ năm dấu tay.

Nhóm chat nội bộ rộn ràng:

“Ê, đoán xem lần này lão Chu ăn đòn vì chuyện gì? Trước giờ công ty gặp khủng hoảng cũng chưa thấy ông cụ Đặng đánh người bao giờ nhỉ?”

“Cái này sao giống ? Lần này chuyện lớn lắm, coi chừng công ty tiêu đời luôn ấy!”

“Cũng đúng.”

“Nhưng tôi vẫn thấy chắc chắn còn có chuyện khác…”

Chỉ có tôi mới rõ nguyên nhân.

Trước khi ông cụ Đặng đến, tôi đã gửi ẩn danh toàn bộ bằng chứng về những việc Doãn Vi gần đây, kèm bảng thành tích và tài nguyên khách hàng của những nhân viên bị cắt, cộng thêm đoạn ghi âm và video mà tôi lưu giữ trước đó.

Với một ông chủ đàn ông, có thể mắc sai lầm, tuyệt đối không mắc sai lầm ngớ ngẩn; có thể ham mê phụ nữ, tuyệt đối không để ham muốn hỏng công việc.

Chu Bằng Phi lần này chính là “double buff cộng dồn”!

Hơn nữa, có người cha nào mà không xót con cơ chứ?

Chu Bằng Phi với khuôn mặt sưng húp gọi tất cả ban lãnh đạo đến họp, còn đặc biệt nhấn mạnh tôi “bắt buộc phải có mặt”.

Đương nhiên phải đến rồi, màn kịch này mới chỉ vừa mở màn thôi mà.

“Chắc mọi người đều biết hình gần đây của công ty rồi nhỉ?”

Vừa mở miệng, tiếng gió rít qua kẽ răng cửa của ông ta tôi không nhịn bật .

Bị tôi ảnh hưởng, mấy người khác cũng trộm theo.

“Giám đốc Lương, đang họp đấy, nghiêm túc chút!”

“Được , tôi không nữa, ông tiếp đi!” – Nhịn thật là khó.

“Trước khủng hoảng lần này của công ty, mọi người có giải pháp nào không? Nói thử xem.”

Cả phòng họp im phăng phắc.

“Không ai có cách sao? Thế tôi gọi tên nhé, phó tổng Tần, có ý kiến gì không?”

Phó tổng Tần chỉ thở dài, lắc đầu bất lực.

Ông ta gọi tiếp vài người, kết quả vẫn chẳng gì.

Còn tôi thì vừa lướt điện thoại, vừa chờ thời cơ để lên sân khấu.

Gọi một vòng, cuối cùng cũng đến tôi:

“Giám đốc Lương, chuyện này bắt nguồn từ phòng kinh doanh của , chẳng lẽ không có gì để à?”

Đây là tự ông ta dâng mặt ra, không đánh thì thật uổng phí.

Tôi đặt điện thoại xuống:

“Tổng Chu, ông nhầm rồi chăng? Từ phòng kinh doanh mà ra? Chẳng lẽ không phải vì ‘cục cưng’ phó tổng Doãn của ông muốn cắt người bên tôi sao?”

Vừa dứt lời, cả phòng họp lập tức chuyển sang trạng thái hóng drama.

“Cô!”

Ông ta vừa định nổi giận, ánh mắt tôi lại phải kìm xuống:

“Đúng đúng, tôi sai rồi. Chuyện này là do phó tổng Doãn không đúng, tôi đã cầu ấy kiểm điểm rồi.”

“Nhưng quan trọng nhất bây giờ là mọi người cùng góp sức giúp công ty vượt qua khó khăn này. Chờ khi vượt qua cửa ải này…”

“Khoan khoan khoan!” Tôi lập tức ngắt lời:

“Tôi vẫn còn no, không cần ăn bánh vẽ đâu.”

Tôi hắng giọng:

“Thực ra muốn thế cục này cũng không khó, chỉ là…”

“Không khó?” Không chỉ Chu Bằng Phi, mà mọi người cũng đều hứng thú hẳn lên.

“Đúng , không khó.” Tôi cố ý nhấn nhá rồi sang Doãn Vi:

“Chỉ là có lẽ cần phó tổng Doãn phải vất vả hơn một chút thôi.”

Doãn Vi nãy giờ im lặng, nghe tôi nhắc đến tên thì trừng mắt muốn tôi.

Chu Bằng Phi gần như không kìm :

“Nói mau, chỉ cần giúp công ty vượt qua khó khăn, tôi tin phó tổng Doãn chắc chắn sẽ không từ chối!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...