Đừng Chọc Vào Đại [...] – Chương 15

"Hôm nay là sinh nhật của Nhu Nhu, thấy em xuất viện, ấy nhất định sẽ rất vui. Mua một chiếc bánh kem thật đẹp tặng ấy đi. Con luôn thích những điều bất ngờ như ."

 

Là bất ngờ hay là hoảng sợ, tất cả đều phụ thuộc vào cách Tô Nhuyễn Nhuyễn thể hiện.

 

ta chưa bao giờ khiến tôi thất vọng.

 

Không lâu sau, Tô Nhuyễn Nhuyễn hét lên:

 

"Máu! Là máu!"

 

Chiếc bánh mà Lâm Tử Ninh mua là bánh kem ba tầng, loại bánh này thường cố định bằng trụ ở giữa.

 

Cậu ta vừa ấn mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn vào một trong số đó.

 

May mắn thay, không bị chọc mù mắt, chỉ bị thương ở mũi.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn bất lực Lương Tư Việt, cố gắng tìm kiếm sự giúp đỡ từ hắn.

 

Bị kem che mờ mắt, ta không thấy sự ghê tởm thoáng qua trong mắt Lương Tư Việt.

 

Biểu cảm này của Lương Tư Việt, tôi không hề bất ngờ.

 

Dù sao, cảnh tượng Tô Nhuyễn Nhuyễn và Lương Tư Việt gặp lại cũng không hề cảm như kiếp trước.

 

Lần này, ta gánh trên lưng một khoản nợ khổng lồ, lại dây dưa không rõ ràng với đàn ông, ngay cả những chiêu trò vụng về đó, cũng không còn đáng như trước nữa.

 

Lương Tư Việt là một người đàn ông tinh , giáo dục hiện đại, khôn ngoan, thực dụng.

 

"Má Trần, mau đưa Tô xuống xử lý vết thương."

 

Sau khi má Trần đưa Tô Nhuyễn Nhuyễn đi, tôi dạy dỗ Lâm Tử Ninh một trận.

 

Tất nhiên, mục đích không phải là dạy dỗ Lâm Tử Ninh, mà là ám chỉ Lương Tư Việt.

 

Lâm Tử Ninh Lương Tư Việt, không nhịn chế nhạo:

 

"Nếu Tư Việt thích người giúp việc nhỏ bé này như , thì hãy giúp ta trả khoản nợ ở nhà họ Lâm luôn đi. Sao nào? Anh Tư Việt không thiếu chút tiền này chứ? Hay là, ơn cứu mạng không đáng để bỏ ra nhiều tiền như ?"

 

Lương Tư Việt là một người đàn ông.

 

Mà đàn ông thì không thể chịu đựng việc bị mất mặt.

 

Bị Lâm Tử Ninh kích như , hắn không khỏi tức giận.

 

"Được! Nhu Nhu, đi theo !"

 

Lương Tư Việt ném xuống một tấm thẻ ngân hàng rồi đưa Tô Nhuyễn Nhuyễn rời đi.

 

Người đàn ông ngu ngốc, tự mình dâng lên bia mộ.

 

Lâm Tử Ninh bóng lưng xa dần của hai người, ngẩn ngơ, tôi khuyên cậu ta:

 

"Tử Ninh, hôm nay em không nên kích như ! Em như , chẳng phải là đẩy Tô Nhuyễn Nhuyễn vào vòng tay người khác sao?"

 

"Nhưng chị, em không thể chịu đựng việc chị bị uất ức."

 

Lâm Tử Ninh ngoan ngoãn nằm trên đùi tôi, một cách nghiêm túc.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...