Em Gái Trà Xanh [...] – Chương 11

11

Trò hề kết thúc, bố tôi suy nghĩ gì đó, liên tục hỏi tôi..

 

"Con định hủy hôn ước với Vương Nghị thật sao?"

 

Tôi gật đầu, bố tôi thở dài một tiếng.

 

Vương Nghị bị đưa đi, Tô Thiên và Vương Tiểu Mỹ cũng bị bố tôi gọi đi.

 

Trong căn phòng lúc nãy vẫn còn ồn ào giờ chỉ còn lại tôi và Tất Hạo Nguyên.

 

"Hôn ước đã bị hủy bỏ."

 

Tất Hạo Nguyên đi tới, khúc khích.

 

"Có phải em nên xem xét đến tôi không?"

 

Tôi ra vẻ do dự, đếm trên đầu ngón tay.

 

"Nhưng vẫn còn có rất nhiều người theo đuổi tôi, như là Lý tổng, còn có tiểu thịt tươi trong ngành giải trí, còn có…"

 

"Tô Dư Kiều!"

 

Tất Hạo Nguyên nắm lấy tay tôi, tay còn lại nhẹ nhàng véo mặt tôi.

 

"Em muốn chọc tôi tức c.h.ế.t phải không? Đám đàn ông không ra gì đó có gì tốt chứ, đáng cho em mơ tưởng sao?"

 

Khuôn mặt tuấn tú của Tất Hạo Nguyên nhăn lại, trừng mắt tôi, sau đó lại vùi đầu vào cổ tôi.

 

"Tôi không quan tâm. Dù sao bây giờ em đã tự do rồi, tôi sẽ bắt đầu theo đuổi vợ. Ai muốn tranh vời tôi thì đừng trách tôi không khách sáo."

 

"Anh cũng quá lưu manh rồi"

 

"Chỉ cần bắt vợ, có lưu manh một chút cũng không sao."

 

Khi tôi về đến nhà, Vương Tiểu Mai và Tô Thiên đang ngồi trên sô pha chuyện.

 

"Mẹ ơi, bây giờ Vương Nghị không trả lời điện thoại của con, con phải sao đây? Có phải ấy không cần con nữa không?"

 

"Không phải con nó đã con rồi sao?"

 

"Nhưng ấy đột nhiên trở nên rất lạnh lùng, còn là do con quyến rũ ấy, mẹ ấy cũng thật là đáng sợ, con phải sao bây giờ?"

 

Tôi nghe cuộc trò chuyện của hai người bọn họ mà thầm trong lòng..

 

Xem ra Vương Nghị vẫn chưa hoàn toàn mù mắt.

 

Không thèm chào hỏi bọn họ, tôi lái xe thẳng về căn hộ của mình..

 

Thư ký đã gửi một email mới.

 

"Tô tổng, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng."

 

Tôi đọc email, tâm trạng trở nên vui vẻ, ngày hôm sau cố ý thức dậy sớm.

 

Tại đại hội cổ đông, Dương tổng không ngừng xoa tay, thỉnh thoảng lại đưa mắt lướt qua.

 

"Dương tổng,, sao ? Ông không thoải mái sao?"

 

Dương tổng lắc đầu, miễn cưỡng nở một nụ .

 

"Tô tổng, tôi ra ngoài gọi điện thoại."

 

Tôi gật đầu, Dương tổng rời khỏi phòng họp, chưa đầy hai mươi phút sau ông ta đã quay lại với khuôn mặt tái nhợt.

 

Sau cuộc họp cổ đông, Dương tổng gõ cửa văn phòng.

 

"Tô tổng, việc mua lại cổ phần đề cập lần trước, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi."

 

Tôi ra vẻ ngạc nhiên.

 

"Dương tổng, trong tay tôi không có nhiều vốn lưu như , e rằng không thể đưa ra mức giá trước đây ."

 

Dương tổng, cau mày không gì, một lúc lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi .

 

"Tôi có thể giảm lợi nhuận xuống!"

 

Tôi một tiếng, lập tức lấy hợp đồng ra.

 

"Vậy xin hỏi Dương tổng xem thử mức giá này có chấp nhận không.”

 

Sau khi rời đi, Tất Hạo Nguyên ôm chặt thứ gì đi đến văn phòng tôi.

 

"Sao không đợi ở công ty?"

 

"Công ty không có cũng không chạy đi đâu ."

 

Tất Hạo Nguyên lấy ra một cái hộp, mở ra như dâng bảo bối, mùi thơm ngào ngạt.

 

"Anh đã đặc biệt món điểm tâm này, muốn cho em nếm thử."

 

"Anh đang định đi theo con đường một người chồng đảm đang đấy à?"

 

Tất Hạo Nguyên kéo ghế tới ngồi cạnh tôi.

 

"Anh chỉ muốn em thấy khi cảm giác thoải mái thế nào thôi."

 

Tôi mỉm không gì, còn Tất Hạo Nguyên thì tôi với cặp mắt ai oán.

 

"Đúng là người cuồng công việc, tại sao trong đầu em không có suy nghĩ đương gì hết ?"

 

"Nếu như em có đầu óc đương, công ty này còn ở trong tay em sao? Chẳng phải đã bị người ta cướp đi từ lâu rồi à?"

 

Tất Hạo Nguyên nhún vai, giơ ngón trỏ về phía tôi.

 

"Vậy chia sẻ cho em một chuyện thú vị."

 

"Anh đi."

 

"Vừa rồi lúc tới đây, thấy Dương tổng của công ty em chuyện với Tô Thiên, Dương tổng hỏi ta vì sao đã thỏa thuận giá cả lại không chịu mua."

 

Chuyện này đều nằm trong dự liệu của tôi.

 

Tô Thiên biết trong nhà Dương tổng xảy ra chuyện, ông ta muốn bán bớt cổ phần.

 

Thế là ta vay tiền từ chỗ bố tôi và Vương Nghị để thu mua cổ phần.

 

Dương tổng thấy cổ phiếu của mình có giá trị nên cũng không vội vàng.

 

Cho đến khi ấy và Vương Nghị chia tay, Vương Nghị không cho ta vay tiền, Dương tổng bị cho leo cây.

 

Tôi dùng giá cực thấp mua cổ phần trong tay Dương tổng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...