2
“Nếu không xin lỗi ấy, hôm nay khỏi cầu hôn nữa!”
Tiêu Mẫn giật mình, sờ lên má tôi, tức đến nỗi phát điên.
“Thẩm Triết, cái gì ? Sao lại đánh Lâm Ngôn?
“Hôm nay không phải định cầu hôn ấy sao?
“Người đáng bị tát là Chu Thuật, cái đồ đàn ông giả kia mới đúng chứ?!”
“Bốp!”
Má Tiêu Mẫn cũng ăn ngay một cú tát.
“Ai còn dám Chu Thuật là đàn ông giả , tôi sẽ tát tiếp!”
Tôi phẫn nộ đến cực độ, đẩy mạnh Thẩm Triết ra, nghiến răng gào lên:
“Anh dám đánh tụi tôi?
“Chia tay! Ngay lập tức chia tay!”
Chu Thuật lại bước ra, tỏ vẻ vô tội mà khuyên can:
“Thẩm Triết, hai người đừng cãi nhau vì em nữa. Giữa chúng ta vốn dĩ chẳng có gì mờ ám, chắc là lúc nãy trên sân khấu bọn em hơi quá đáng.
“Sau này bọn em sẽ không như nữa, lo mà dỗ dành người nhỏ nhắn của đi!”
Thẩm Triết lại khẩy.
“Gọi là quá đáng á? Chúng ta đâu có chuyện gì có lỗi với ấy? Từ trước đến nay, bọn luôn đối xử như , ta ghen bóng ghen gió cái gì?
“Em không cần phải thiệt thòi, cũng không cần giữ khoảng cách với , người nên học cách chấp nhận chính là ta.
“Bởi vì sau này dù lấy ai, em vẫn là người em không thể thiếu, vợ phải chấp nhận em, nếu không thì không đủ tư cách vợ .”
Chu Thuật vui sướng vô cùng, nhảy phắt lên người Thẩm Triết, ta cũng lập tức đỡ lấy ta một cách vững vàng!
“Không hổ là con trai của ba!”
Xung quanh lại hò reo ầm ĩ:
“Chu Thuật! Chu Thuật! Thẩm Triết! Thẩm Triết!”
Tiêu Mẫn giận dữ muốn xông lên, tôi giữ ấy lại, quay đầu bước đi.
Rời khỏi cổng khu tổ chức, để lại tất cả tiếng ó náo loạn phía sau lưng.
Tiêu Mẫn khó hiểu đi theo tôi ra ngoài.
“Này, Ngôn Ngôn, sao mình lại đi chứ?
“Mình phải lên đó xé nát tụi nó mới đúng, Thẩm Triết là trai của cậu mà!”
Tôi không gì, chỉ kéo ấy đi thật nhanh.
Mãi cho đến khi ngồi vào trong xe, tôi mới quay sang với ấy:
“Xé xong rồi thì sao? Cùng lắm trở thành trò cho thiên hạ thôi.
“Hơn nữa, cả hai người đó, với đám người xung quanh đều là bè của Thẩm Triết, chưa chắc chúng ta đã xé lại họ, nếu bị thương thì không đáng.
“Tớ thì không sao, tớ không muốn liên lụy đến cậu.
“Biết rõ ta là loại đàn ông tồi như , tránh xa là rồi, tớ không muốn lãng phí thêm thời gian và sức lực cho ta nữa.”
Tiêu Mẫn tôi, giọng vẫn đầy ấm ức:
“Cậu rõ ràng đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, đúng không? Mắt đỏ hết rồi kìa.”
Tôi vội đưa tay dụi mắt, gượng gạo nở nụ .
“Ừ, nhau hơn một năm, bảo không đau lòng là dối.
“Nhưng so với việc tiếp tục chịu đựng trong mối quan hệ mệt mỏi này, tớ thà dứt khoát một nhát dao cắt đứt cho xong.
“Cậu giúp tớ dọn nhà nhé?”
Tiêu Mẫn gật đầu liên tục:
“Được!”
Về đến nhà, tôi lập tức lấy vali ra thu dọn đồ đạc. Hai đứa rất nhanh, chưa đến hai tiếng đã thu xếp xong, mấy món không mang đi thì gọi mấy trong khu đến lấy giúp.
Kéo vali ra đến cửa, Tiêu Mẫn gọi tôi lại:
“Ngôn Ngôn, cái camera này có tháo không?”
Tôi lướt qua, đó là chiếc camera tôi từng lắp để theo dõi mèo và đề phòng trộm.
“Không cần, cứ để đấy đi.”
Tôi tạm thời dọn đến nhà Tiêu Mẫn ở vài hôm, sau đó mới tính chuyện chuyển hẳn.
Vừa tắm rửa xong, điện thoại tôi rung lên liên tục–mấy chục cuộc gọi nhỡ, cả chục tin nhắn.
【Lâm Ngôn, em đi đâu rồi?】
【Không một lời nào, em không muốn cầu hôn nữa à? Anh đã giải thích nhiều rồi, giữa và Chu Thuật thật sự không có gì, em mà.】
【Em quay lại đi, đang đợi ở đây. Anh chỉ đợi đến mười hai giờ thôi, sau đó quay lại thì không tính nữa.】
【Anh gửi em mấy tấm hình trang trí buổi lễ, em kỹ tên xem có phải là em không. Anh cầu hôn em, không phải người khác.】
【Mau quay lại đi.】
【Ảnh.jpg】
Tôi bấm vào xem, tên trên đó đúng là tôi và Thẩm Triết.
Nhưng có ích gì?
Người đứng trên sân khấu lại là Chu Thuật, đâu phải tôi.
Tôi không trả lời tin nhắn, cũng không gọi lại.
Dù sao thì tôi cũng đã dọn đi rồi.
Quay lại?
Không bao giờ.
Chẳng lẽ quay lại để tiếp tục bị hành hạ nữa sao?
Thấy tôi không trả lời tin nhắn, Thẩm Triết liền cố đăng ảnh lên trang cá nhân.
Trong ảnh, bọn họ vui vẻ , uống rượu tán gẫu cực kỳ náo nhiệt.
Lúc Thẩm Triết cố khoác vai Chu Thuật, bị ai đó “vô ” chụp lại.
Chu Thuật nằm trong lòng ta, uống bia bằng cách miệng đối miệng, bia chảy từ cằm xuống cổ áo, tạo nên một cảnh tượng cực kỳ gợi cảm.
Bạn thấy sao?