Bùi Tranh cao cao tại thượng, với thân phận Quốc sư tôn quý, đang làm lễ chúc phúc trong yến tiệc mừng sinh thần Thịnh Bảo Gia.Còn ta, cùng lúc ấy, bị lột sạch y phục, ép phải quỳ dưới cơn giá lạnh đến tê tái khắp trời đất.Lễ hoàn tất, hắn quay sang hỏi ta liệu đã biết lỗi hay chưa. Nhưng cơ thể đông cứng khiến ta không thể thốt ra lời, chỉ có thể cúi đầu quỳ sát đất.”Thấp hèn như vậy, quả thật rất hợp với ngươi.”Lời lẽ của Bùi Tranh như nhát dao sỉ nhục, nhưng ta lại chẳng mảy may để tâm.Trong đầu chỉ mong sớm được trở về phòng nô nhân, bởi Phất Minh chắc chắn đang đợi ta.Chàng đã hứa sẽ mừng sinh thần cho ta mà.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?