Hồ Ly Tinh Tái [...] – Chương 5

5

Vừa bắt máy, sắc mặt lập tức biến đổi, gào lên giận dữ:

“Hứa Nhược Nhược, điên rồi à?!

lại xem, đang ở đâu?!”

Đầu dây bên kia vang lên tiếng đắc ý của Hứa Nhược Nhược, kèm theo đó là tiếng phụ nữ hét khóc lóc.

Không biết ta đã gì, mà khiến tôi tức đến mức suýt bóp nát điện thoại.

“Tôi cảnh cáo , đừng có loạn!

Cô ta là người mà chúng ta không thể đắc tội đâu…”

Chưa hết câu thì điện thoại đã bị Hứa Nhược Nhược cúp máy.

“Khốn kiếp!”

Anh tôi tức giận ném điện thoại, mặc áo sơ mi rồi lao ra cửa.

Vừa khéo đụng phải ba tôi vừa về tới.

“Chuyện gì ? Hấp tấp cái gì thế?”

Tôi kéo ba mẹ lại, vội : “Chết rồi!

Chị dâu hình như lại tái phát rồi!”

“Em nghe điện thoại mà hình như chị lại đánh ai đó!”

“Hả?!”

Ba mẹ tôi lập tức toát mồ hôi lạnh.

Mẹ tôi vơ lấy khăn quàng che mặt, giục ba tôi lái xe đuổi theo.

Chúng tôi chạy tới khách sạn năm sao sang trọng nhất thành phố, thấy sảnh lớn đã chật ních người.

Chen vào giữa đám đông, cảnh tượng trước mắt khiến tất cả chết lặng.

Hứa Nhược Nhược như một con quỷ từ địa ngục chui lên, mắt đỏ rực, cưỡi lên một người phụ nữ, vừa gào vừa tát tới tấp.

Anh tôi gào lên lao đến ôm ta kéo ra ngoài, ta vẫn nắm chặt tóc đối phương không buông.

“Anh còn bênh con tiện nhân này à?!”

Cô ta há miệng cắn lên tay tôi, khiến đau quá mà buông tay.

“Mọi người đi!

Con hồ ly tinh này dụ dỗ chồng tôi vào khách sạn mở phòng, còn dám ở khách sạn đắt tiền thế này!”

Anh tôi tức giận gào lên:

“Cô linh tinh cái gì !

Tôi với ta chẳng có gì cả!

Cô ấy là lãnh đạo bên đối tác của tôi đấy!”

Bạn thân của Hứa Nhược Nhược chặn trước mặt , giọng điệu mỉa mai:

“Xì xì, mấy cái lý do cũ rích.

Tôi với Nhược Nhược theo dõi hai người cả mấy ngày rồi đấy!

Anh tưởng mình giấu giếm hay lắm hả?”

“Dám vào tôi hả?

Có tin tôi kiện quấy rối không?

Có tật thì cứ ngoan ngoãn mà đứng !”

Anh tôi lo lắng đến phát điên, lại không dám đến ta.

Muốn lấy điện thoại ra chứng minh thì phát hiện cái điện thoại vừa rồi đã bị đập nát ở nhà.

Chỉ còn biết quay sang cầu cứu đám đông giúp can ngăn.

Nhìn dáng vẻ hoảng loạn bất lực của , tôi chỉ cảm thấy hả dạ vô cùng.

Hứa Nhược Nhược lại cho rằng tôi đau lòng vì người phụ nữ dưới đất.

Cơn điên bệnh kiều của ta bộc phát hoàn toàn.

Cô ta nhấc gót cao nhọn lên, đá mạnh vào hông người phụ nữ khiến ấy rên đau, co người lại.

“Chu Hướng Nam, cứu tôi với!”

Người phụ nữ đau đớn kêu lên, cố giữ chặt áo choàng tắm không để lộ thân thể.

“Còn dám dùng cái mồm dơ bẩn của để quyến rũ chồng tôi à?”

Hứa Nhược Nhược đá thẳng vào miệng ấy, khiến người phụ nữ phun máu đầy miệng vì đau.

Tôi không đành lòng, vội tiến lên can ngăn.

“Chị dâu, chắc chắn là hiểu lầm thôi.

Chị đánh người là phạm pháp đấy!”

Ba mẹ tôi cũng bước tới, cầu xin mọi người đừng báo cảnh sát, chúng tôi đồng ý giải quyết riêng.

Dù sao nếu Hứa Nhược Nhược bị bắt, tương lai đứa cháu cưng trong mơ của họ coi như tiêu tan.

Ba mẹ tôi luôn kỳ vọng đời sau sẽ có người thi đậu công chức, vinh hiển tổ tông.

“Đừng phát bệnh nữa không?

Cô ấy thật sự là lãnh đạo phía đối tác của , chẳng có gì với ấy cả!”

Câu này của tôi hoàn toàn khiến Hứa Nhược Nhược phát điên.

Cô ta hét lên, bắt đầu lột áo choàng tắm của người phụ nữ dưới đất.

Toàn thân người phụ nữ đầy vết bầm tím và vết thương tím ngắt, rõ ràng đã bị tra tấn rất lâu.

“Xì!

Lãnh đạo nào mà nửa đêm đến khách sạn mở phòng bàn công việc?

Lại còn mặc áo choàng tắm?

Chu Hướng Nam, tưởng tôi ba tuổi chắc?!”

“Loại đàn bà dùng thân thể để leo lên chức vụ như này mà cũng xứng lãnh đạo sao?

Hôm nay tôi phải để mọi người thấy cái bộ mặt dâm loạn của ta!”

Người phụ nữ vừa khóc vừa kéo chặt áo, tôi không thể chịu nổi nữa, đá bay thân của Hứa Nhược Nhược rồi lao tới tát ta một cái.

“Cô điên thật rồi!

Cô ta là khách hàng lớn nhất của công ty tôi.

Cô mà đánh hỏng người ta, dự án của tôi coi như xong!”

“Cô muốn tôi bị đuổi việc mới vừa lòng sao?!”

Nhưng cú tát này như châm dầu vào lửa, khiến Hứa Nhược Nhược càng thêm điên loạn.

“Chu Hướng Nam!

Vì con tiện nhân này mà đánh tôi?”

“Được lắm, thì cùng chết đi!”

Cô ta càng giận dữ hơn, điên cuồng giẫm lên người phụ nữ dưới chân, lớn loạn trí, ánh mắt trở nên mơ hồ.

“Nếu mất tiền, mất sự nghiệp, thì ngoài tôi ra, không có con hồ ly nào dám bám lấy nữa!”

“Anh chỉ có thể là của một mình tôi!”

ĐỌC TIẾP: https://vivutruyen.net/ho-ly-tinh-tai-sinh/chuong-6

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...