Hoà Ly Cầu Bất [...] – Chương 3

3

Giá mà đối phương khôi ngô đã đành, đằng này bụng phệ, răng vàng, lại thấp hơn đại tỷ, nom như trái đông qua già nua.

Nhị tỷ gả cho thương nhân, tuy thương nhân địa vị thấp, nhà kia vì muốn kết thân với quan lại mà dâng năm vạn lượng sính lễ, phụ thân liền gả.

Tam tỷ cũng là kế thất, thê trước của phu quân bị đánh chết.

Ta cùng di nương tới nha môn thăm, thấy trên mặt nàng toàn vết bầm tím.

Ta khóc dữ dội, vung đao muốn tên súc sinh kia.

May thay, chẳng bao lâu sau, phu quân nàng uống rượu ngã xuống sông mà chết đuối.

Nếu chẳng phải còn chút thể diện, phụ thân ta thậm chí cũng có thể đem nữ nhi gả thiếp.

Ta là thứ tư do mẫu thân sinh.

Bọn họ từng có ý định đưa ta nhập cung.

Hoàng thượng khi ấy đã năm mươi,

mà ta mới mười lăm.

Ta khi ấy nghĩ, nếu sủng ái, việc đầu tiên là ám sát hoàng đế, để hắn chém đầu cả cửu tộc của ta, vì sao mọi người phải sống chứ, chết thì chết cả!

Bất quá, chuyện này cũng nhờ di nương mà dẹp yên.

Ngày tháng ta ở hầu phủ, vẫn cứ vui vẻ như xưa.

Gặp nhị ca, ban đầu ta còn hơi chột dạ, sợ chàng tưởng ta quấn lấy chàng.

Lại lo chàng dạy đời ta.

Nhưng chàng vẫn bộ mặt băng sương ấy, chẳng đổi khác.

Ta liền chẳng bận tâm nữa.

Nam nhân vốn khác, thành hôn với họ kỳ thực chẳng ảnh hưởng gì.

Chẳng như nữ nhân, thành hôn là nhảy vào hố lửa.

Ngày tháng thấm thoắt trôi…

Trong tiếng trống nhạc vang rền, ta gả cho nhị ca.

di nương dặn ta, đêm tân hôn vẫn ở phòng nhị ca, kẻo người ngoài bảo ta có bệnh.

Đợi sang hôm sau, ta sẽ dọn về viện cũ của mình.

Viện cũ của ta ở sát bên viện của di nương.

Trong đó toàn cỏ hồ, cây tán, những thứ ta ưa thích, y phục, trang sức của ta đều ở đó.

Mọi nghi lễ hoàn tất,

ta ngáp dài một cái.

Cũng đã buồn ngủ rồi.

Gương mặt nhị ca dưới ánh nến càng thêm tuấn mỹ.

Chàng uống rượu, sắc mặt hơi ửng đỏ,

lại càng thêm tà mị.

Ta ngắm một chút, rồi định bảo chàng ngủ dưới đất.

Bởi thế, khi những ngón tay thon dài của chàng đưa tới tháo khuy y phục ta, ta liền kêu thất thanh: “Ngươi hả!”

Chàng sững tại chỗ.

Ta mới nhận ra mình phản ứng hơi quá.

Ta ho khẽ, với chàng: “Biểu ca, chúng ta chớ nhập phòng, cứ coi nhau như huynh muội. Huynh có người xưa của huynh, còn ta… có mẫu thân của huynh.”

Chàng chau mày: “Là ý gì?”

Ta vội giải thích: “Di chưa với huynh, là sợ huynh không đồng ý, dù sao huynh trông cũng…”

Ta bộ mặt “khó mà hết”, tỏ rõ chúng ta chẳng cùng một thế giới.

Rồi ta tiếp: “Di , chúng ta chỉ phu thê trên mặt, huynh có thể ở cùng người xưa, thậm chí đưa vào phủ, di cũng sẽ tìm cho huynh hai thông phòng nha hoàn, đợi họ sinh con, ta sẽ nuôi, đại khái là như .”

Nghĩ một hồi, e rằng với nhị ca thì hơi xem nhẹ chàng, nên ta : “Huynh yên tâm, ta sẽ nuôi dưỡng con của huynh thật tốt, cũng sẽ một hiền nội trợ, huynh có điều gì muốn, cứ , chúng ta cùng bàn bạc.”

Chàng mặt không đổi, ta: “Vậy, muội thành thân với ta, chẳng qua là muốn tiếp tục biểu tiểu thư trước mặt mẫu thân ta, chứ chẳng phải thê tử của ta?”

Ta gượng , huynh thế nào chính huynh chẳng rõ sao, còn đòi ta thê tử, trông ta giống kẻ ngốc lắm ư?

Song, lời này ta không , chỉ bảo: “Hề, nhị ca, huynh long chương phượng tư, một thân mùi tiền như ta, sao xứng với Thám hoa lang là huynh? Đừng . Ở chung một phòng với huynh, ta cũng thấy là khinh nhờn huynh! Vậy nên tối nay ta qua thư phòng ngủ!”

Thấy chàng muốn đánh ta, ta nghĩ phải mau chạy thôi.

Thật là dọa người.

Thật quá đáng sợ.

Vừa mới đứng lên, đã bị chàng nắm lấy cổ tay, ép ngồi lại trên tháp.

Chàng cúi người tới gần, dung nhan tà mị tuấn mỹ kia khiến ta chấn không nhỏ.

Trong lòng ta thế mà lại nghĩ, nếu mở một tửu quán nhỏ, bày ra một màn này của nhị ca, chẳng phải sẽ kiếm bạc đầy kho hay sao?

Thật muốn tự tát mình một cái.

Đến lúc sắp bị đánh, mà còn dám thất thần.

Ta lập tức cầu xin nhị ca tha cho ta, ngày mai ta sẽ tự mình cầu hưu thư.

Kết quả là chàng bóp lấy cổ ta, lạnh lùng hỏi:

“Ừm… Muội Muội , ta vốn không biết ta trông giống kẻ dễ chuyện sao?”

Ta còn chưa kịp phản ứng, đã nghe chàng tiếp:

“Ta thừa nhận giao dịch mà muội cũng có đôi phần thú vị, hiện giờ, đây là trên giường của ta.”

Hơi thở của chàng phả sát bên tai, chỉ nghe chàng khẽ gọi:

” Muội Muội .”

Rồi chàng mỉm , một nụ khuynh thành.

Ta lập tức sa vào.

Môi chàng đỏ thắm, làn da trắng mịn, đôi mắt phượng, hàng mi dài cong.

di nương ta vốn là giai nhân tuyệt sắc, chàng thừa hưởng trọn vẹn dung nhan ấy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...