Tôi từng là một “thần y ngoại khoa” danh chấn thủ đô. Sau một tai nạn nghề nghiệp, tôi bị chẩn đoán nhiễm HIV — nhưng không ai tìm ra nguồn lây. Bệnh viện thẳng tay sa thải tôi, gia đình thì mắng mỏ tôi không biết giữ mình. Người thanh mai trúc mã — Cố Hoài Sinh, vẫn luôn ở bên tôi, âm thầm chăm sóc và đối xử chân thành như tri kỷ suốt cả đời. Cho đến khi tôi phát bệnh và qua đời. Linh hồn tôi lơ lửng trên không, lặng lẽ nhìn đám tang của chính mình.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?