Khi Hoàng Yến Hóa [...] – Chương 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1: https://vivutruyen2.net/khi-hoang-yen-hoa-phuong-hoang/chuong-1

6

Tôi chỉ lặng lẽ thu dọn lại tro cốt vào hộp, rồi quay lưng lại với họ:

“Nếu các không tin, thì thôi .”

“Phần mộ này các muốn dùng thì cứ lấy, Còn tro cốt ba mẹ tôi, không cần các lo.”

Nói xong, tôi ôm chặt chiếc áo khoác bọc lấy tro cốt, quay lưng bước đi không ngoảnh lại.

“Ê! Đình Vãn, nhiều thứ em khiêng nổi không?”

Cố Thời Dạ theo phản xạ muốn gọi tôi lại, Nhưng tôi chưa từng dừng bước.

Anh ta thu ánh mắt về, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an khó hiểu.

Trước đây, Thẩm Đình Vãn chuyện gì cũng phải có bên cạnh.

Thế mà bây giờ, ấy chịu bao nhiêu ấm ức, Lại chẳng thèm nổi giận với lấy một lời?

Thật ra, lúc họ quyết định chấp nhận cầu của Trần Tuyết Quyên,

Một phần là để báo đáp, cũng có phần là vì tư lợi.

Từ lâu rồi, họ luôn thấy mình là những đứa trẻ nghèo nhà họ Thẩm cưu mang.

Giữa họ và tôi, như có một bức tường không thể vượt qua.

Họ muốn nhân cơ hội này ép tôi phải mềm mỏng hơn,

Để tôi ngày càng phụ thuộc vào họ mà không rời xa .

Bùi Mạc Ngôn cũng dần cảm thấy có gì đó không đúng, Anh ta ngơ ngác đứng , rồi với Cố Thời Dạ:

“Thời Dạ, liệu có phải lần này… bọn mình hơi quá đáng rồi không?”

Cố Thời Dạ trầm mặc một lúc, sau đó vẫn lắc đầu:

“Dù quá đáng cũng chẳng còn cách nào nữa.”

“Dù sao Mục Ưu cũng không còn.

Với cái tính cách của Đình Vãn, nếu không có bọn mình, ai sẽ giúp ấy gánh vác nhà họ Thẩm đây?”

“Thời Dạ? Mạc Ngôn? Hai người gì thế? Mau lại đây đi!”

Trần Tuyết Quyên khoác tay cả hai, thân mật kéo họ quay lại khu mộ chuẩn bị an táng.

Nhưng Cố Thời Dạ theo phản xạ lại tránh né ta:

“Cô Trần, tôi nhớ là tôi đã rõ với rồi, Tôi là người đã có vợ.”

“Sau khi hoàn tất chuyện an táng hôm nay,

Ba điều mà chúng tôi hứa với cũng chỉ còn lại một điều cuối cùng.

Tôi mong chúng ta có thể nhanh chóng hoàn tất,

Sau đó… cầu đi cầu, đường đi đường, ai theo lối nấy.”

Bùi Mạc Ngôn tuy không gạt tay ta ra, Nhưng sắc mặt rõ ràng đầy miễn cưỡng, Trong suốt buổi lễ an táng, ta cũng hờ hững, tâm hồn để đâu đâu.

Sau khi tiễn gia đình “nạn nhân” về, Cố Thời Dạ và Bùi Mạc Ngôn lại một lần nữa đối mặt với Trần Tuyết Quyên:

“Được rồi, giờ chỉ còn chuyện cuối cùng giữa chúng ta. Cô đi, chúng tôi sẽ .”

“Nhưng xong rồi, hy vọng sẽ tự rút lui, đừng xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa.”

Sắc mặt Trần Tuyết Quyên như vừa trải qua cú sốc lớn, Cô ta rũ vai, cúi đầu nức nở hồi lâu rồi mới mở miệng:

“Thời Dạ, Mạc Ngôn, em biết thời gian qua đã phiền phức cho hai người.”

“Hai người tốt như , em thật sự không nỡ rời xa.”

“Đương nhiên, em cũng hiểu rất rõ, trong lòng hai người… chỉ có Thẩm!”

“Em không thể thay thế vị trí của ấy trong lòng hai người.”

“Vì , nguyện vọng cuối cùng của em là…

Muốn hai người, hãy đối xử với em giống như đã từng đối xử với Thẩm.”

“Chỉ ba tháng thôi, em đảm bảo, sau ba tháng sẽ lập tức rời khỏi cuộc sống của hai người!”

Cố Thời Dạ và Bùi Mạc Ngôn liếc nhau một cái, rồi vẫn gật đầu đồng ý.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Cố Thời Dạ còn đặc biệt mua một bó hoa, mang về nhà, Chuẩn bị xin nghỉ ba tháng để chuyên tâm ở bên Trần Tuyết Quyên.

Nhưng khi ta mở cửa biệt thự – ngôi nhà chung của hai người, Mới phát hiện… mọi dấu vết thuộc về tôi đã bị xóa sạch.

Số điện thoại cũng đã bị hủy hoàn toàn.

Trên bàn chỉ còn lại một tờ đơn ly hôn đã có hiệu lực, Và một tờ bảng kê chi tiết việc sảy thai.

Anh lập tức gọi cho Bùi Mạc Ngôn, gào thét trong hoảng loạn:

“Nhanh lên! Gọi hết toàn bộ lực lượng cảnh sát cậu có thể điều !”

“Thẩm Đình Vãn mất tích rồi!”

Khi Cố Thời Dạ phát điên tìm tôi khắp nơi trong nước, Tôi đã ở trong căn biệt thự nghỉ dưỡng mà Hách Minh Tu tỉ mỉ chuẩn bị cho mình.

Ở đó có đội ngũ y bác sĩ giỏi nhất, chữa lành hết những vết thương trên cơ thể tôi.

Hách Minh Tu còn chi ra một khoản lớn để tách riêng tro cốt của ba mẹ và ông ngoại tôi – vốn bị trộn lẫn trong tai nạn.

Anh cho phân tích ADN, phân loại rõ ràng rồi an táng lại một cách trang trọng.

Tiếp đó, dùng khoản tài sản tôi để lại ở nước ngoài,

Đưa cho đội cố vấn tài chính xử lý, đầu tư hợp lý,

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...