Lâm Trì – Chương 1

Trong chiếc Bentley, điều hòa bật rất thấp.

Phó Trạm đưa đến một tập tài liệu, hắn muốn tôi lấy thân mồi nhử, đi câu dẫn người đàn ông trong tài liệu đó – người trong lòng tiểu thanh mai của hắn.

1

"Cách thì không cần phải dạy em chứ?"

Phó Trạm quét mắt nhìn tôi một cái, giọng điệu rất nhẹ, "Cái chuyện câu dẫn đàn ông này, em cũng coi như thuận tay rồi đấy."

Tôi mở tập tài liệu.

Trên tài liệu có một tấm ảnh của một người đàn ông trẻ tuổi, tóc cắt ngắn sát, mày mắt sâu thẳm, lơ đãng nhìn vào ống kính, toát lên một vẻ phong trần khó tả.

Lâm Trì.

Nam, 23 tuổi, côn đồ đường phố.

Phó Trạm hạ cửa kính xe, châm một điếu thuốc, mùi t.h.u.ố.c lá theo gió đêm tràn vào trong xe, "Nhớ ăn mặc thanh thuần một chút."

Hắn dùng ngón tay cuốn lấy lọn tóc của tôi, cười, "Tài liệu cho thấy hắn ta không thích kiểu của em bây giờ đâu."

Thật ra, tôi rất ghét cái giọng điệu mỉa mai đó của Phó Trạm.

Nhưng tôi thật sự cần tiền của hắn.

Ba triệu.

Đủ để cứu mạng rồi.

Tôi khép tài liệu lại, mỉm cười.

"Chốt hạ."

2

Tôi nghiêng đầu nhìn người phụ nữ trong gương, chỉ thấy lạ lẫm.

Chiếc váy trắng tinh khôi, tóc nhuộm đen, duỗi thẳng, rồi buộc đuôi ngựa.

Trên mặt ngay cả kem nền cũng không thoa.

Đây là tôi sao?

Trong gương, nữ sinh có vẻ ngoài thanh thuần thuần thục châm một điếu thuốc.

Cười.

Cái quái gì thế này, đây lại là tôi sao.

Giới bên ngoài đánh giá tôi, từ trước đến nay đều là hoa hồ điệp khét tiếng nhất trong giới.

Trong mắt chỉ biết tiền.

Nói ra cũng không biết là may hay bất hạnh, từ nhỏ tôi đã có một vẻ ngoài xinh đẹp.

Cũng chính vì thế, năm mười sáu tuổi, tôi bị cha nuôi bán vào phong nguyệt trường sở, dùng sắc phục vụ người.

Tuổi xuân như hoa.

Những cùng tuổi đều mặc đồng phục học sinh, trong phòng học đang học thuộc từ vựng tiếng Anh, giống như một nụ hoa chực nở.

Còn tôi –

Đã sớm bị bẻ khỏi cành, thối rữa đến tận xương tủy.

Ba năm trước, tôi theo Phó Trạm.

Hắn là con trai độc nhất của gia tộc họ Phó, vung tiền như rác, phụ nữ bên cạnh thay còn nhanh hơn thay quần áo.

Tôi là duy nhất hắn công khai thừa nhận.

Nói là .

Thì cũng chỉ là một nhân được sủng ái hơn.

Bởi vì có một đôi mắt giống với bạch nguyệt quang Ôn Hòa của hắn, nên tôi thế thân suốt ba năm.

Một tuần trước, Ôn Hòa về nước rồi.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-tri/chuong-1.html.]

Tôi biết Phó Trạm sẽ cắt đứt với tôi, chỉ là không ngờ, cách chia tay lại là đem tôi tặng cho người đàn ông khác.

3

Quán bar.

Giữa ánh đèn rực rỡ, tôi rụt rè quan sát xung quanh.

"Em , một mình đến uống rượu à?"

Mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc trộn lẫn mùi rượu xộc thẳng vào mặt, tôi hơi buồn nôn.

Người đàn ông trung niên lạ mặt kề sát tôi ngồi xuống, chưa nói được vài câu đã thò tay thẳng lên eo tôi.

"Rầm –"

Tiếng tát bị tiếng nhạc át đi.

Tôi run rẩy tay, xoay người bỏ chạy, vẫn bị hắn ta tóm được.

Tôi bị đá ngã xuống đất.

Nhưng nắm đ.ấ.m trong tưởng tượng lại không giáng xuống.

Khi tôi mở mắt, vừa vặn thấy Lâm Trì xách một chai rượu, đập thẳng vào đầu đối phương.

Mảnh thủy tinh văng tung tóe, Lâm Trì chửi rủa, "Đánh phụ nữ? Mày cũng chỉ có thế thôi à."

"Cút!"

Người đàn ông kia lẩm bẩm chửi rủa đứng dậy, định chống trả thì bị người bên cạnh cản lại, "Mày không muốn sống nữa hả?"

"Đó là Lâm Trì, quán bar này là do hắn ta bảo kê!"

"Mau đi thôi..."

4

Lâm Trì kéo tôi đứng dậy.

Tiếng nhạc xen lẫn giọng hắn truyền đến, "Đến tìm người à?"

Tôi gật đầu.

"Ai?"

Tôi chần chừ một chút, "Bạn trai của tôi."

Lâm Trì gạt tàn thuốc, cùng tôi đi quanh quán bar hai vòng, cuối cùng dừng lại trước một chiếc ghế tựa.

Chàng trai trẻ tuổi đang ôm một lạ mặt, hôn nhau say đắm không rời.

Lâm Trì dập tắt điếu thuốc, hỏi tôi, "Cái này à?"

Tôi không nói gì, chỉ cắn chặt môi.

Ngón tay vò vạt áo, siết chặt rồi lại buông lỏng.

Cho đến khi chàng trai ngẩng đầu lên.

"Diệu Diệu?"

Cậu ta đẩy phắt trong lòng ra, chạy về phía tôi, "Em nghe giải thích..."

"Không cần đâu."

Tôi lùi lại một bước, cắn cắn môi, chủ nắm lấy tay Lâm Trì.

"Tôi đến tìm chính là để nói chia tay."

"Anh sẽ không thật sự nghĩ tôi thích cái loại bạch kiểm không có trách nhiệm như chứ?"

"Để giới thiệu với , đây là trai mới của tôi."

Vừa nói, tôi vòng tay ôm lấy cổ Lâm Trì, cứng ngắc hôn lên.

Hơi thở đan xen.

Mùi t.h.u.ố.c lá thoang thoảng xen lẫn lan tỏa.

Trong tầm mắt liếc ngang, ngay cả cậu nhóc được đến tạm thời đóng giả trai tôi cũng trợn tròn mắt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...