Lâm Trì – Chương 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh rất tự nhiên nắm lấy tay tôi, nhíu mày: “Lạnh thế này.”

Bên kia, Phó Trạm cũng nhìn về phía tôi.

Bị hai ánh mắt kẹp chặt, tôi vẫn ứng phó từ tốn, ngón tay kéo vạt áo Lâm Trì, mang theo chút tủi thân: “Em đau dạ dày, muốn đi mua thuốc.”

“Tìm mấy hiệu thuốc đều không có, đành phải về nhà một chuyến.”

Nói đoạn, tôi lục túi xách lấy ra nửa hộp thuốc, dùng để chứng minh.

Lâm Trì là một người bộc trực và đơn thuần.

Tôi nói gì, tin nấy.

“Lần sau nói với , đi mua cho.”

Vừa nói, đã bế xốc tôi lên, còn chu đáo giúp tôi giữ vạt váy, đề phòng lộ hàng.

“Cô ta là ai?”

Ôn Hòa bước về phía chúng tôi, môi cắn đến tái nhợt: “Lâm Trì, hai hôm trước từ chối em còn nói không hứng thú với chuyện cảm, ta…”

“Xin lỗi.”

Lâm Trì bước chân lướt qua ấy: “Trước đây đúng là không hứng thú.”

Anh cúi đầu nhìn tôi một cái: “Hôm qua đột nhiên thay đổi ý định rồi.”

Tôi rúc trong lòng Lâm Trì.

Khi đi ngang qua Phó Trạm, tôi liếc thấy vẻ mặt âm trầm của hắn.

13

Tôi cứ thế ở bên Lâm Trì.

Người này trong chuyện cảm rất thẳng thắn, tôi nói gì đều tin.

Trong mắt

Chu Diệu, cha mẹ đều đã mất, sớm nghỉ học đi .

Trong sáng, yếu đuối.

Là một nụ hoa cần bảo vệ.

Ngày thứ hai ở bên nhau, lại đưa tôi đến quán bar có tên “Dữ” đó.

Một đám thanh niên lưu manh xúm lại, vẻ mặt như vừa ăn phải quả dưa trời: “Đại ca, cây thiết thụ của nở hoa rồi sao?”

“Vớ vẩn!”

Có người đẩy hắn ta một cái: “Nhìn sắc mặt đại ca kìa, đêm qua chắc chắn không ít ‘gian nan’ đâu.”

“Cút đi.”

Lâm Trì tiện tay vớ một gói t.h.u.ố.c lá ném sang, rồi lại kéo tôi vào lòng.

Đám đàn em cũng không dám nữa, đồng loạt hô to: “Chào chị dâu!”

Giọng nói thậm chí còn át cả tiếng nhạc chói tai.

Tôi ngượng đến mức vùi mặt vào n.g.ự.c Lâm Trì.

Nhưng thực ra.

Tôi lại hơi muốn cười.

Đám đàn em của Lâm Trì đều giống , thô lỗ thẳng thắn.

Không giống dân giang hồ, mà giống một đám trẻ tuổi mới lớn.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-tri/chuong-5.html.]

14

Vì lo lắng cho “nụ hoa” là tôi, đám em của Lâm Trì đều phải nhịn rất khổ sở.

Không dám nói tục, không dám kể chuyện bậy bạ, thậm chí không ai dám hút một điếu thuốc.

Sợ tôi sặc.

“Chị dâu,” sau khi uống hai chén rượu, chàng trai bên trái tò mò hỏi tôi: “Chị kể cho bọn em nghe đi, thế nào mà chị hạ gục được đại ca của bọn em vậy?”

“Đúng đấy.”

Có người phụ họa: “Chị dâu ơi, chị không biết đâu, đại ca đã độc thân mấy năm nay rồi.

Những theo đuổi ấy có thể xếp thành ba con phố, vậy mà ấy nhất quyết không thèm nhìn ai lấy một cái.”

“Bọn em cứ nghĩ đại ca thích đàn ông, cả ngày cứ thấp thỏm lo sợ, ra ngoài c.h.é.m người cũng muốn khâu quần vào thắt lưng, sợ lỡ không cẩn thận lại bị đại ca bẩn.”

Tiếng cười vang lên.

Tôi cũng cười theo.

Sau đó.

Lại nghe có người nói: “Chị dâu ơi, bọn em đã cá cược với nhau, đoán xem đại ca rốt cuộc thích kiểu con như thế nào.”

“Cuối cùng đều nhất trí rằng, đại ca thích kiểu đặc biệt trong sáng và sạch sẽ.”

“Chính là kiểu như chị dâu đây này.”

Tôi vẫn cười.

Nhưng vẫn không đáp lời.

Thực ra cơn nghiện thuốc của tôi cũng tái phát, bàn tay giấu dưới bàn cọ cọ vào đùi, cố gắng kìm nén ham muốn nicotine.

Tuy nhiên.

Trong tầm mắt, một đốm lửa bỗng bùng lên.

Lâm Trì châm một điếu thuốc, rồi đưa đến trước mặt tôi.

"Không cần nhịn."

Hắn vén tóc tôi ra sau tai, cười: "Đêm qua, ngửi thấy mùi thuốc rồi."

15

Tôi ngỡ ngàng chưa kịp hoàn hồn, cơ thể lại rất thành thật——

Tay phải đã nhận lấy điếu thuốc.

Ngón trỏ và ngón giữa kẹp điếu thuốc đang cháy, khẽ gạt tàn, tác cực kỳ thành thạo.

Tất cả mọi người đều sững sờ, không thể tin nổi nhìn "bạch liên" như tôi, duy chỉ có Lâm Trì là cười.

Hắn cũng tự châm một điếu, thậm chí còn có hứng thú chạm nhẹ đầu điếu thuốc của mình vào điếu của tôi.

Mọi người lúc này mới bừng tỉnh.

"Ôi." Họ nhao nhao móc thuốc ra, chuyền lửa cho nhau.

"Chị dâu chị nói sớm đi chứ, bọn em nín thở cả buổi, đến cả lửa cũng không dám bật."

Tôi cười cười, không đáp lời.

Bởi vì tôi không đoán được Lâm Trì rốt cuộc đang nghĩ gì.

Lâm Trì và đám đàn em rất hòa hợp, không hề có dáng vẻ của một đại ca, mọi người vừa uống rượu vừa nói chuyện cười .

"Chị dâu."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...