Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Chàng trai ngồi đối diện tôi đeo một cặp kính gọng đen, nhìn thế nào cũng không giống thanh niên đường phố, ngược lại còn toát lên vẻ thư sinh.
Cậu ta đẩy kính, cười hỏi tôi: "Chị còn bao nhiêu chuyện mà đại ca bọn em không biết nữa vậy?"
Giọng điệu cậu ta trêu chọc, như đang giỡn.
Nhưng xuyên qua cặp kính dày cộp, tôi vẫn nhìn thấy sự khiêu khích và đe dọa trong mắt cậu ta.
Xuyên suốt trong đó, là ham muốn nguyên thủy nhất.
Tôi có một cảm giác.
Hình như cậu ta biết thân phận thật của tôi.
Nhưng cậu ta không nói tiếp, chỉ cùng mọi người cười rồi chuyển sang chủ đề khác.
Ngửi mùi t.h.u.ố.c lá nhiều, n.g.ự.c có chút khó chịu.
Tôi uống một ngụm nước ép, điện thoại trong túi bỗng rung lên.
"Em đi vệ sinh một lát."
Lâm Trì gật đầu.
Đám đàn em đang vây lấy hắn chơi xắc, hôm nay hắn thua thảm , đã liên tục uống mấy ly rồi.
Trong nhà vệ sinh không có ai.
Tôi tựa vào tường châm một điếu thuốc, cảm giác buồn nôn cuộn trào trong lồng n.g.ự.c cứ thế không thể kiềm chế được.
Thuốc mới hút được hai hơi, đột nhiên có người đẩy cửa bước vào.
Là một phụ nữ mang thai với bụng hơi nhô lên.
Tôi liếc nhìn, dập tắt điếu thuốc, tiện tay mở cửa sổ để khói thuốc bay đi.
"Cảm ơn."
Giọng của người phụ nữ mang thai rất dễ nghe, mềm mại.
Tôi gật đầu, cảm giác cuộn trào trong lồng n.g.ự.c lại càng mãnh liệt hơn.
Cho đến khi không thể kiềm chế được nữa.
Tôi vội vã xông vào buồng vệ sinh, còn chưa kịp khóa cửa đã cúi người nôn khan.
Lần này nôn dữ dội nhất, chỉ cảm thấy mật xanh mật vàng đều sắp trào ra ngoài.
"Chị… không sao chứ?"
Phía sau vang lên giọng hỏi thăm mềm mại.
Người phụ nữ mang thai bước tới vỗ nhẹ lưng tôi: "Sao nôn dữ vậy… máu!"
Cô ấy kinh hãi thốt lên: "Chị nôn ra m.á.u à?"
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lam-tri/chuong-6.html.]
16
Cơn nôn dữ dội khiến mắt tôi tạm thời mờ đi.
Mấy giây sau thị lực mới hồi phục.
Không đến mức ấy nói quá đâu.
Chỉ là trong chất nôn có chút màu đỏ thôi.
Tôi cẩn thận đẩy ấy ra khỏi buồng vệ sinh, nhấn nút xả nước, rồi dùng giấy ăn ấy đưa lau khóe miệng.
"Cảm ơn."
"Cô không sao chứ?"
Cô ấy nhíu mày, vẻ mặt hơi lo lắng.
Một khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, bầu bĩnh, nhìn là biết được chăm sóc rất tốt.
"Không sao."
Tôi đi đến bồn rửa tay rửa mặt, lúc đi ra, thấy một người đàn ông đang đợi ở cửa nhà vệ sinh.
Thấy tôi ra ngoài, đối phương vội ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua mặt tôi, rồi lại dừng ở phía sau tôi.
"Sao đi lâu vậy?"
Người đàn ông bước tới, cẩn thận đỡ vợ mình: "Chúng mình về nhà thôi, quán bar cũng cho em thấy rồi, ở đây ồn ào quá, không tốt cho thai nhi."
Hắn kiên nhẫn dỗ dành: "Nếu em chưa chơi đủ thì về nhà chơi game với em nhé?"
Cô ấy gật đầu, vẫn quay lại nhìn tôi.
Lúc này, có người đi vòng qua họ tiến về phía tôi, là Lâm Trì.
"Anh là trai của chị ấy sao?"
Cô ấy nhỏ giọng hỏi: "Chị ấy vừa ở trong nhà vệ sinh..."
"Tôi mượn ấy một bao giấy."
Tôi ngắt lời ấy, mỉm cười với ấy: "Cảm ơn nhé."
Chồng ấy cười, véo nhẹ mũi ấy: "Một bao giấy mà em cũng nói với trai người ta à, tiểu tài mê."
Nói rồi, hắn dỗ dành ấy rời đi.
Tôi tựa vào tường lấy lại hơi, ngẩng đầu nhìn Lâm Trì: "Sao lại tới đây?"
"Em vào lâu quá, không yên tâm."
"Đi vệ sinh thôi mà, có chuyện gì được chứ."
Tôi đi theo hắn trở về.
Bạn thấy sao?