Lỡ Yêu Kim Chủ, [...] – Chương 18

Ông trời thật sự rất công bằng.

Quan Yến và Lạc Ninh, cả hai đều là bậc thầy trong việc kiếm tiền, sự nghiệp lên như diều gặp gió.

Nhưng về vấn đề cảm, chẳng ai có thiên phú gì cả.

Quan Yến dốc hết sức lực để giúp đỡ Lạc Ninh, chi tiêu không tiếc tay, đó cũng chỉ là tài nguyên trong nhà.

Cô ấy là người thân, không nâng đỡ ấy thì nâng đỡ ai?

Thực ra, từ đầu đến cuối, mọi hiểu lầm đều là do "Ninh Ninh" ra.

Đêm đó, khi về phòng ngủ.

Tôi hỏi Quan Yến: "Ninh Ninh béo không?"

"Khá béo, sao ?"

"Bắt về nấu súp."

Quan Yến: "…"

"Đùa thôi. Lần sau đưa em đi gặp Ninh Ninh nhé."

Chú chim hoàng yến đó hiện đang nuôi ở nhà ba mẹ của Quan Yến.

"Không vấn đề, tiện thể để em gặp ba mẹ luôn."

"Được."

Tôi đồng ý.

Quan Yến vui mừng ra mặt.

Tôi : "Đừng nữa, em vẫn còn thắc mắc."

"Em hỏi đi."

"Tại sao thích em? Chúng ta từng gặp nhau trước đây à?"

"Gặp rồi, em có thể quên. Hai năm trước, đến một hội sở để bàn công việc, cờ thấy em."

Quan Yến vừa , tôi cũng dần nhớ ra.

Tôi chỉ từng ở hội sở đó một ngày.

Vì lý do an toàn, tôi thường không nhận công việc ở hội sở.

Hôm đó là do một người có việc đột xuất, nhờ tôi thay một ngày, tiền lương đều cho tôi.

Nghe đó là một hội sở rất quy củ, an toàn, nên tôi đã đồng ý.

Hội sở ánh sáng lờ mờ, tôi hoàn toàn không để ý đến khách hàng.

Quan Yến : "Hôm đó, công việc của không thuận lợi, tâm trạng rất tệ. Nhưng em đột nhiên xuất hiện.

"Em mặc một chiếc váy trắng, tóc dài buông xõa, cúi mắt đứng bên bàn, ánh đèn rọi lên người em, ngoài em ra, cả thế giới đều là màu đen."

Quan Yến tôi, ánh mắt dịu dàng.

"Chính lúc đó, cảm thấy, hợp đồng này mất thì mất, em thì không thể mất."

Tình không biết bắt đầu từ đâu, từ đó khắc sâu mãi mãi, chỉ một ánh đã kéo dài ngàn năm.

Quan Yến nhờ người quản lý ở hội sở tìm hiểu thông tin về tôi.

Cũng từng lặng lẽ đến trường để tôi.

Anh ấy chưa bao giờ theo đuổi ai, cũng chưa từng đương, thế nên mới tìm Lạc Ninh quân sư quạt mo.

Kết quả là dùng sai cách.

Anh ấy nghĩ, tôi chỉ thích tiền của ấy.

Còn tôi, lại nghĩ ấy chỉ đang giỡn với tôi.

Cứ thế, hiểu lầm nảy sinh.

May mắn thay, một năm không phải quá dài, chúng tôi cuối cùng cũng tái ngộ.

Tôi hỏi: "Vậy lần này, buổi xem mắt và việc kết hôn, chiêu này là ai dạy ?"

"Không ai dạy cả, là tự quyết định. Gặp lại em, nhất định phải bày tỏ mong muốn kết hôn với em – cho dù em có từ chối."

Dựa vào bản năng, Quan Yến đã tung một cú bóng thẳng.

Và đó cũng là lần thành công nhất của .

Trước khi ôm Quan Yến chìm vào giấc ngủ, tôi : "Em cũng có một bí mật muốn với ."

"Gì ?"

"Lá thư đó, không phải đạo cụ Cá tháng Tư."

"Quan Yến, thực ra em thích ."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...