Ly hôn đến năm thứ bảy, tôi dắt theo con trai bốn tuổi, cờ chạm mặt chồng cũ.
Ánh mắt hắn tham lam dán chặt vào con, chất vấn:
“Vì sao không cho tôi biết, lúc ly hôn đã mang thai?”
Tôi sững sờ.
Anh ta thật sự nghĩ rằng sau khi ly hôn, tôi còn sinh con cho ta sao?!
Bộ não kiểu gì ?
Thế là, tôi gọi về phía người đàn ông đứng sau lưng hắn:
“Chồng ơi, có người muốn cướp con !”
Chồng cũ quay đầu lại, thấy người đàn ông ấy thì chấn :
“Sao lại là cậu?!”
1
Ngày Cố Hàn Vũ lên hot search vì scandal ái.
Tôi đang cầm trên tay que thử thai, hai vạch đỏ chói mắt.
Anh vốn là người lạnh tính, ít bộc lộ cảm , học hành giỏi giang, xung quanh không thiếu người hâm mộ.
Tôi đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức, cắn răng theo đuổi, kiên trì mãi mới chinh phục .
Tôi luôn tin tưởng, tuyệt đối không nghĩ sẽ ngoại .
Không ngờ, ngay khi vừa về nhà, liền thẳng thắn :
“Cô ấy có thai rồi, chúng ta ly hôn đi.”
Giọng điệu lạnh nhạt, vẫn là vẻ phong độ nhã nhặn thường ngày, chỉ khiến tôi càng giống một kẻ ngu xuẩn không có đầu óc.
“Tôi nghe nhầm sao? Anh đang với tôi à?”
Cơn choáng váng ập đến, may mà tôi đang ngồi, nếu không đã ngã gục.
Anh thật sự ngoại rồi!
Tôi muốn giơ que thử thai lên, muốn gào thét: Tôi cũng mang thai rồi, đối xử với tôi như có đáng không?!
Bao năm qua, tôi từng vô số lần muốn cùng sinh một trai một , khát khao có một mái ấm hạnh phúc.
Anh luôn mỉm , gật đầu đồng ý.
Vậy mà mới ba năm sau ngày cưới, khi đứa bé tôi mong chờ xuất hiện, lại là lúc tôi nhận lấy một cú sốc tàn nhẫn.
Tôi mở miệng, âm thanh nghẹn lại nơi cổ họng. Nghĩ đến, nếu có cho biết thì có ích gì?
Nhìn người đàn ông từng cho tôi một gia đình, rồi cũng chính tay nát gia đình ấy.
Tôi có thể giả vờ như chưa từng xảy ra sao?
Không thể!
Tôi ghê tởm , vô cùng ghê tởm!
2
Sau khi thông báo ly hôn xong, sợ tôi ầm ĩ, Cố Hàn Vũ liền quay về công ty việc, bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có tôi như kẻ mất hồn, cầm lấy điện thoại, lật xem tin tức.
Chính lúc đó, tôi mới chợt nhận ra — tất cả là ta cố ý.
Với tác phong của ta, sao có thể dễ dàng xuất hiện trên mấy tờ báo lá cải?
Từ khi tiếp quản sản nghiệp gia tộc đang trên bờ vực sụp đổ, ta bận rộn đến mức gần như kiệt sức.
Sáng đi tối về, tiệc tùng xã giao liên miên, cuối cùng sự nghiệp cũng khởi sắc.
Tôi luôn cảm thông cho sự vất vả ấy, sáng sớm dậy sớm chuẩn bị ba bữa cơm, biết hay uống rượu, còn chuẩn bị sẵn thuốc bổ gan và các loại vitamin.
Nghĩ lại năm năm chung sống, dù có tranh cãi, cuối cùng vẫn luôn là tôi nhượng bộ trước.
Có lẽ trong mắt ta, sự quan tâm chăm sóc của tôi chẳng khác gì hèn mọn.
Đêm hôm sau ta mới về.
Thấy tôi vẫn đang chuẩn bị cơm tối, ta thoáng sửng sốt.
Nhưng khi thấy đôi mắt đỏ mọng của tôi, ta chỉ hiện ra vẻ mặt “quả nhiên là ”.
Tôi ngồi xuống, nhấp một ngụm canh nóng, bình tĩnh hỏi:
“Có thể cho tôi biết, lý do ngoại là gì không?”
Anh bận rộn như thế, mà vẫn có thời gian để phản bội tôi.
Cố Hàn Vũ tháo cà vạt, giọng chán chường:
“Chúng ta vốn không hợp, duyên phận hết rồi, nên chia tay trong êm đẹp.”
“Không hợp” chính là không tôi.
“Duyên phận hết rồi” nghĩa là người ta bây giờ mới là duyên phận.
Ngoại mà còn có thể ra một cách đàng hoàng như thế, xem ra tôi đúng là mù quáng, từng nghĩ mình có thể sống đến bạc đầu cùng ta.
Canh nóng trôi xuống cổ họng, tôi nén cơn đau như dao cắt, cố gắng nhếch môi :
“Được, ly hôn đi.”
Nghe , ta ngạc nhiên ngẩng lên tôi, hơi cau mày.
Như thể không tin tôi lại dễ dàng đồng ý đến thế.
3
Sợ tôi đổi ý, thủ tục ly hôn rất nhanh.
Căn nhà thuộc về tôi, còn ta — kẻ có lỗi — thì để lại cho tôi một khoản tiền bồi thường lớn.
Đồ đạc của Cố Hàn Vũ vốn chẳng nhiều.
Tôi từng nghĩ ta là người theo chủ nghĩa tối giản.
Nhưng khi hành lý đều do trợ lý thu dọn mang đi, tôi mới hiểu, ngôi nhà này chưa bao giờ là chốn dừng chân thật sự của ta.
Ở bên nhau bao năm, ta hiếm khi bộc lộ cảm .
Tôi chưa từng nghĩ ta sẽ phản bội.
Tôi tự hỏi, người phụ nữ có thể khiến ta ngoại rốt cuộc là kiểu gì?
Nhưng tôi đã kìm lại.
Bởi đàn bà ngu dại thì đi xử lý đàn bà, còn đàn bà thông minh thì phải xử lý đàn ông.
Người phụ nữ đó chắc chắn không đơn giản, tôi không muốn biến mình thành trò .
Bạn thấy sao?