Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Trong tay còn cầm một đoạn nội tạng đang nhai ngấu nghiến, trông như "một phần" của đạo diễn.
Giang Tiểu Ngư không nói một lời đã đạp bé một cái, mắng chửi:
"Đồ vô dụng! Không giữ được trái tim bố mày thì thôi đi, thu hút tài lộc cũng liên tục sai sót!
"Giết c.h.ế.t bọn chúng cho tao!"
Tiểu quỷ miệng mím lại, dường như muốn khóc, lại không dám.
Bạch Thần né tránh ánh mắt của Giang Tiểu Ngư, thậm chí không dám ngẩng đầu.
Khóe miệng Giang Tiểu Ngư nhếch lên, chậm rãi nói:
"Vì , em cái gì cũng nguyện ý .
"Tại sao lại không dám chống đối cha mẹ, ở bên em chứ?
"Nếu đã vậy, chi bằng em g.i.ế.c đi, như thế chúng ta có thể mãi mãi ở bên nhau rồi.
"Anh Bạch Thần, nói xem có được không?"
Lượng thông tin quá lớn, tất cả mọi người nhất thời thậm chí quên cả sợ hãi, đều nhìn về phía Bạch Thần.
Bạch Thần sợ đến nỗi lùi liên tục:
"Tự em dâng lên cho tôi chơi thôi.
"Con thì tôi bảo em bỏ rồi! Ai cho em sinh nó ra!"
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ma-nu-cong-sinh/chuong-10.html.]
Cư dân mạng sắp phát điên:
[Tốt lắm, người đàn ông mà tôi hâm mộ bao nhiêu năm, lại không xứng người.]
[Thần tượng của tôi là một người điên, một người ngốc thì phải sao đây?]
Lúc này, dưới sự thúc giục của Giang Tiểu Ngư, tiểu quỷ bò về phía Bạch Thần, dường như chuẩn bị ra tay với ta.
Bạch Thần vừa điên cuồng giãy giụa đạp chân, muốn thoát khỏi con tiểu quỷ đang bám chặt lấy mình, vừa khổ sở cầu xin tôi:
"Tinh Tinh! Em không phải người bình thường đúng không?!
"Mau cứu ! Cầu xin em!
"Giúp g.i.ế.c c.h.ế.t thứ này đi!"
Tôi lạnh lùng liếc ta một cái:
"Thứ này ư?
"Đây cũng là con của đó."
Bạch Thần ngây người, trong mắt là sự chán ghét không thể che giấu.
Tôi nửa ngồi xổm xuống, vẫy vẫy tay về phía tiểu quỷ:
"Bé con, cháu mấy tuổi rồi?"
Tiểu quỷ...
Cư dân mạng...
Bạn thấy sao?