Ma Nữ Cộng Sinh – Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì? Tiểu quỷ?"

Tôi cau mày nhìn chằm chằm Giang Tiểu Ngư.

Nói đến "nuôi tiểu quỷ", thật ra tôi khá quen thuộc.

Thứ này trước đây thịnh hành ở khu vực Đông Nam Á, sau đó mới du nhập vào trong nước.

Vì quá tà ác, trước đó "Cục Xử lý Siêu nhiên" đã phối hợp với các cơ quan cấp trên và cấp dưới, tập trung chỉnh đốn một đợt.

Cũng chính trong đợt đó, giới giải trí có rất nhiều ngôi sao gặp chuyện, cư dân mạng bàn tán xôn xao.

Nhưng sau đó tất cả đều bị chúng tôi dùng đủ loại lý do hoa mỹ để che mắt thiên hạ.

Giang Tiểu Ngư này, chắc chắn là sau đợt đó mới bắt đầu nuôi.

Tôi nhìn một lúc, nghi hoặc hỏi:

"Sao tôi không nhìn ra trên người ta có khí tức của tiểu quỷ?"

Ma Nữ chiêm ngưỡng bộ móng tay đỏ rực của mình, cả mặt đều viết rõ bốn chữ "Đến mà cầu xin tôi đi."

Cô chảnh thế có ổn không đấy? Mở rộng tầm nhìn ra đi chứ!

Đúng lúc tôi đang định hỏi chi tiết hơn thì cánh cửa lớn bên ngoài ầm ầm mở ra.

Cùng lúc đó, một giọng nữ the thé vang lên:

"Tôi nói sao việc kinh doanh của nhà mình lại liên tục gặp chuyện.

"Hóa ra con lại dan díu với cái con sao chổi này!"

Tất cả mọi người đều ngoái đầu nhìn theo tiếng nói.

Mẹ của Bạch Thần giận đùng đùng xông vào, thẳng tiến đến Giang Tiểu Ngư, giơ tay tát ta một cái:

"Sớm đã nói với mày rồi, Bạch gia này chỉ công nhận mỗi Nhiệm Tinh Tinh con dâu!@

"Mày mà còn dám quyến rũ con trai tao nữa, thì đừng hòng tồn tại trong giới giải trí!"

Nói đoạn lại quay sang Bạch Thần, trên mặt chẳng hề có chút ấm áp nào, vẫn lạnh lùng nói.

"Nếu con cứ khăng khăng ở bên ta, Bạch gia này không phải chỉ có mỗi một mình con là con trai đâu."

"Mẹ sẽ thu hồi quyền thừa kế của con bất cứ lúc nào."

Tôi rũ mắt xuống, cố gắng giảm thấp sự tồn tại của mình.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ma-nu-cong-sinh/chuong-4.html.]

Ai ngờ mẹ Bạch Thần lại nhanh chóng khóa chặt vị trí của tôi, lập tức thay đổi sắc mặt như diễn kịch Tứ Xuyên, vẻ mặt tươi rói kéo tôi lại hỏi han ân cần.

Tôi ngượng ngùng buộc phải "diễn".

Bên kia Giang Tiểu Ngư không thể tin nổi che mặt, vành mắt tức thì đỏ hoe.

Cô ta tủi thân nhìn về phía Bạch Thần, dường như muốn tìm kiếm an ủi.

Ai ngờ Bạch Thần vừa nãy còn " chàng ý thiếp" với ta, lúc này chẳng thèm liếc lấy một cái, mà ngược lại đi đến bên cạnh tôi:

"Mẹ nghĩ gì thế?

"Con với ta chẳng có gì cả.”

"Hôm nay con đến thăm đoàn là để thăm Tinh Tinh, ta cứ xông đến quấn lấy con dây dưa không rõ ràng."

Giang Tiểu Ngư gần như không dám tin vào tai mình, thần sắc là sự không cam lòng và ghen tị không nói nên lời.

Tôi thầm thở dài một tiếng.

Bạch Thần này là ảnh đế có bao nhiêu là do thực lực, chỉ có bản thân ta mới rõ.

Nếu không phải Bạch gia bỏ tiền lăng xê ta, thì kỹ năng diễn xuất của ta thuộc dạng "đóng phim người lớn còn bị chê giả".

Cho nên Bạch Thần thật ra rất sợ cha mẹ mình.

Nếu không năm xưa cũng sẽ không vì một câu nói của cha mẹ mà nhanh chóng chia tay Giang Tiểu Ngư, rồi ngoan ngoãn ở bên tôi.

Càng không cần nói đến sức hấp dẫn của khối gia sản khổng lồ nhà họ Bạch đối với ta.

Mà cha mẹ Bạch Thần sở dĩ đối với tôi khác biệt, chẳng qua cũng chỉ vì cái gọi là bát tự tốt, có thể giúp Bạch gia phất lên.

Cả nhà này đặt cạnh nhau, tám trăm cái tâm cơ vẫn còn thừa, lại chẳng góp nổi 0.1% thân.

Lúc này, Bạch Thần cố gắng lấy lại hình tượng của mình.

Anh ta giả vờ ân ái đi đến bên cạnh tôi, muốn nắm tay tôi.

Nhưng lại bị tôi tránh đi.

Nói ! Ma Nữ còn chẳng thích ta nữa, tôi còn diễn cái vở "kẻ bám đuôi không chịu bỏ đi" với ta gì.

Bạch Thần ngây người một lúc, sau đó trừng mắt nhìn tôi như đe dọa, ý bảo tôi đừng có không biết điều.

Tôi nhếch khóe môi cười:

"Ái chà, tự dưng thấy hơi tụt mood rồi.

"Xin phép từ chối nhẹ nhàng nha."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...