5
Bên trong chi chít những con số: từ số tiền lương hàng tháng chuyển cho tôi, đến cả những chai nước tùy tiện mua khi đi chơi, tôi đều ghi nhớ rõ ràng.
Năm bỏ học, có không ít người không xứng với tôi.
Nhưng khi thành công, lời vẫn là những lời đó, chỉ có điều vị thế hai bên đổi chỗ.
Có lẽ vì từ nhỏ sống trong môi trường không mấy khá giả, nên tôi chẳng bao giờ có cảm giác an toàn.
Nhất là từ khi Cố Ngôn Triệt nhờ khuôn mặt đẹp trai mà lọt hot search với danh hiệu tổng tài trẻ tuổi nhất, tôi liền mất ngủ triền miên.
Ngay từ khi nhau mà phải xa, tôi đã lo sợ cảm tưởng như vững chắc ấy cũng không qua nổi ba năm này, đã sớm chuẩn bị cho điều tệ nhất.
Thật ra tôi từng nghĩ cả đời này chắc sẽ không bao giờ có ngày như thế, không ngờ lại đến nhanh đến .
Lúc tiếng gõ cửa vang lên, tôi vừa rót cho mình một ly nước nóng để sưởi ấm đôi tay.
Cố Ngôn Triệt vẫn đứng ngoài cửa, không biết đã đợi bao lâu, tôi vô thức quay đầu đồng hồ.
“Chia tay thì , em giờ cũng không kịp tìm chỗ thực tập. Ký xác nhận thực tập xong rồi hãy tính tiếp.”
Giọng bình thản, không còn chút nào là dáng vẻ vừa rồi chết sống đòi níu kéo.
Tôi hơi bất ngờ một cái, bên ngoài vẫn giữ cảnh giác, trong lòng lại nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Như thể tảng đá lớn trong ngực rơi xuống, gông xiềng giam hãm bị tháo ra, trước mắt là một cuộc đời mới đang chào đón tôi.
Hồi đầu, tôi cũng lấy hết tiền mình có để ủng hộ Cố Ngôn Triệt khởi nghiệp.
Dù tôi không ở bên, lại rất nghiêm túc ghi lại từng khoản tiền tôi gửi, đó là “đầu tư”.
Sau này, cũng chuyển cho tôi không ít cổ phần công ty, biến tôi thành cổ đông thứ hai.
Khi đó lại đúng lúc tôi nhạy cảm, dỗ dành tôi ký tên để hai chúng tôi ngang hàng nhau.
Đường tắt thì tội gì không đi, huống hồ công ty vốn là của tôi, tôi cũng chẳng cần vất vả đi tìm chỗ thực tập.
Tôi khẽ đáp một tiếng, khách sáo rót cho ly nước, coi như tròn phép lịch sự tiễn khách.
Cố Ngôn Triệt vốn định bước vào, bị tôi đẩy ra ngoài cửa, chỉ tôi thật sâu một cái.
Anh không thêm gì nữa, chỉ bảo tôi bỏ chặn liên lạc, để tiện liên hệ sau này.
Gọi điện nhiều lần tốn tiền, nhắn tin thì không, tôi liền đồng ý.
Ngay trước mặt , tôi gỡ chặn, đổi ảnh đại diện và tên cặp đôi, rồi tắt điện thoại. Ngẩng đầu lên mới thấy vẫn đứng đó ngẩn người.
“Còn chuyện gì nữa không?”
Tôi nhẫn nại hỏi một câu, giữ đúng nguyên tắc vì sau này vẫn phải việc cùng nhau. Anh chỉ lắc đầu, xoay người rời đi.
Nhưng kể từ hôm đó, ảnh đại diện và tên tài khoản của chưa từng thay đổi, như thể vẫn ảo tưởng rằng chúng tôi chưa hề chia tay.
Ngày đầu tiên vào công ty, tôi đặc biệt ăn mặc chỉnh tề, dậy thật sớm.
Có lẽ đã dặn dò trước, trên đường gặp ai cũng chỉ tôi tò mò, chứ không ai dám bắt chuyện.
Anh không giao việc gì nặng, cả buổi sáng tôi chỉ ngồi tượng trưng ở văn phòng.
Đến khi ra phòng giải khát pha cà phê, lại thấy một đám người tụ tập chuyện.
“Haizz, bao giờ Cố và Giản Linh mới hòa đây? Từ hôm đó về đến giờ, ấy như người mất trí, suốt ngày ru rú trong phòng việc, chẳng về nhà.”
“Đừng nhắc nữa, ai nhắc tới người ấy là rước họa, ai mà biết tại sao hôm đó Giản Linh lại xuất hiện. Rõ ràng ai cũng biết Thẩm Hoan Hoan định tỏ , các người sao không để ý?”
“Còn không phải tại mấy cậu xúi bậy sao, bảo ấy hôn luôn. Ai mà chẳng biết Thẩm Hoan Hoan thích Cố, đến cả avatar cũng đổi giống hệt. Tôi còn tưởng Cố lấy ra cớ thôi đấy.”
Tiếng ríu rít ồn ào, mấy người đàn ông lúc này y như mấy bà hàng xóm nhiều chuyện, miệng không ngừng.
Là nhân vật chính trong câu chuyện, tay tôi đặt trên nắm cửa, nghe hết mấy lời bông ấy.
Tôi không bước vào, chỉ nhặt mấy thông tin liền mở điện thoại ra xem.
Sáng nay Cố Ngôn Triệt đã kéo tôi vào nhóm công ty, tôi còn chưa kịp .
Bây giờ lướt một cái, trong danh sách thành viên, avatar đôi của Cố Ngôn Triệt và Thẩm Hoan Hoan nổi bật vô cùng, như một lời chứng thực rõ ràng.
Tôi khẽ lạnh. Không trách sao vẫn chưa đổi ảnh đại diện, hóa ra là do tôi tự đa .
Dòng trạng thái của Thẩm Hoan Hoan chỉ treo mỗi chữ “Cố”, trang cá nhân đặt chế độ chỉ hiện ba ngày.
ĐỌC TIẾP: -mot-loi-han/chuong-6" target="_blank">https://vivutruyen.net/mai-mai--mot-loi-han/chuong-6
Bạn thấy sao?