Ba tôi tuổi trung niên lại đắm chìm trong tình yêu mới, vứt bỏ vợ con. Thế là, cả nhà tôi mặc kệ mọi thứ. Công ty của ba phá sản, ông ngoại là chủ tịch chỉ lạnh nhạt nói: “Hết tiền rồi, không giúp được.” Tiểu tam bị trường học khai trừ, hiệu trưởng cũng là dì út tôi phẫn nộ: “Đồ sâu bọ, đừng làm hỏng những bông hoa của Tổ quốc!” Con trai của hai người bọn họ lâm nguy, cậu tôi, vị bác sĩ khoa nhi hàng đầu, chỉ nhún vai: “Xin lỗi, lực bất tòng tâm.” Đến lượt tôi thì chỉ nhàn nhạt: “Không sao, tôi tự mình đổi một ông bố khác!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?