Một Lần Nhẫn Nhịn, [...] – Chương 1

1

Vào ngày cưới của tôi, mẹ của thân bất ngờ tung tin đồn bịa đặt rằng tôi từng bao nuôi khi còn học đại học và đã nhiều lần thai.

Khi biết chuyện, phản ứng đầu tiên của tôi là muốn báo cảnh sát.

Nhưng tất cả mọi người đều khuyên tôi nên nhẫn nhịn, vì hôm nay là ngày trọng đại, đừng để bị một người đàn bà nhiều chuyện hỏng.

Tuy nhiên, chuyện lại không dừng lại ở đó.

Người ngồi cùng bàn với bà ta đang phát livestream, khiến lời đồn nhanh chóng lan truyền rộng rãi.

Mẹ chồng tôi sau khi nghe tin đồn thì lập tức ép chồng tôi ly hôn với tôi.

Có người còn gửi đơn tố cáo đến đơn vị tôi công tác khiến tôi bị đuổi việc.

Cha mẹ tôi vì xấu hổ không dám ra đường, cuối cùng cắt đứt quan hệ với tôi.

Hàng loạt cú sốc dồn dập khiến tôi trầm cảm và quyết định nhảy lầu tự sát.

Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay trở lại đúng ngày cưới năm ấy…

________________

Tôi ngăn tay của chuyên viên trang điểm lại, cúi xuống cầm điện thoại lên.

Rất nhanh, tôi đã tìm thấy phòng livestream đó và nhấn vào xem.

Trong màn hình là mấy người phụ nữ trung niên đang chuyện say sưa.

“Nhà trai nghề gì mà tổ chức linh đình thế này?”

“Nghe khách sạn, có mấy căn nhà liền, cũng nhờ con bé Tiểu Hy nhà người ta có bản lĩnh đấy, xinh đẹp lại biết quyến rũ đàn ông.”

Tôi bật loa ngoài, âm thanh lập tức khiến mấy phù dâu ý.

Một trong số đó ghé lại , vừa thấy người trên màn hình liền kinh ngạc thốt lên: “Phương Oánh, là mẹ cậu kìa.”

Phương Oánh cũng vội vàng nghiêng đầu lại , bà La Hồng – mẹ ta – vẫn đang thao thao bất tuyệt:

“Thật ra con Oánh nhà tôi còn đẹp hơn con Tiểu Hy ấy chứ, có điều không giỏi quyến rũ như nó thôi.

Con Tiểu Hy ấy hả, ngực to toàn là đàn ông sờ ra, nhỏ mà đã biết câu dẫn đàn ông rồi.

Hồi tiểu học đã đương, đại học thì để người ta bao nuôi, vì tiền mà ai cũng dám dụ, còn thai mấy lần liền, đúng là nghiệp chướng mà!”

Nghe đến đây, mặt Phương Oánh tái nhợt, hoảng loạn : “Tiểu Hy, cậu đừng nghe mẹ tớ bậy! Tớ đi ngăn bà ấy lại!”

Chưa kịp đợi ta hành , tôi đã bật dậy, sải bước đi thẳng ra bàn của bà La Hồng.

Phương Oánh vội vã chắn trước mặt tôi: “Tiểu Hy, đừng ra ngoài! Hôm nay là ngày cưới của cậu mà, để tớ đi, tớ sẽ dạy dỗ mẹ tớ đàng hoàng, không để bà ấy mở miệng nữa đâu!”

Mấy người phía sau cũng can ngăn:

“Đúng đó Tiểu Hy, nhịn một chút đi. Cậu cũng biết tính bác rồi mà, năng không có chừng mực.

Hôm nay cứ cho qua, sau này để bác ấy xin lỗi cậu.

Đừng để bà ấy hỏng ngày cưới của cậu.”

Phương Oánh mặt đầy thành ý, như thể đang thật lòng nghĩ cho tôi.

Kiếp trước, tôi không phải biết chuyện qua livestream.

Mà là có một người họ hàng không nhịn nổi nữa mới đến với tôi.

Khi đó tôi đã nghe lời mọi người, nhẫn nhịn bỏ qua.

Không ngờ ngày hôm sau, Phương Oánh còn chưa kịp dẫn mẹ mình đến xin lỗi, thì chuyện kia đã lan truyền khắp nơi.

Vì một lời vu khống, tôi mất chồng, mất cha mẹ, mất công việc, cuối cùng còn mất cả mạng.

Vậy mà La Hồng – người gieo họa – chưa từng đứng ra đính chính hay xin lỗi.

Giờ đây quay lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để mọi chuyện lặp lại.

Giữa một buổi lễ và cả cuộc đời, tôi thừa biết cái nào quan trọng hơn.

Không để ý đến lời can ngăn của Phương Oánh, tôi nhanh chóng bước ra ngoài.

Khi đến nơi, La Hồng vẫn đang thao thao bất tuyệt kể về những lần tôi thai…

“Lúc đó con bé vẫn còn học đại học, sao dám để ba mẹ nó biết . Nó mượn tiền nhà tôi, con bé Oánh nhà tôi nghĩa khí lắm, lén lấy tiền của tôi, bị tôi phát hiện mới biết.

Mẹ của thằng đó tôi cũng quen, sau này tôi xác minh rồi, đúng là con trai bà ta cái bụng con Tiểu Hy to ra.”

“Dì ơi, dì thật sao?”

“Mẹ! Mẹ đang bậy bạ cái gì hả?!”

Giọng của Phương Oánh và tôi vang lên gần như cùng lúc, khiến La Hồng giật bắn người.

Bà ta quay đầu lại tôi, gượng vài tiếng, rồi nhanh chóng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà hỏi tôi: “Tiểu Hy, sao con lại ra đây giờ này?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...