Một Nửa Ảnh Gia [...] – Chương 14

Hứa Tri Hạ đưa tay chạm vào nơi vừa con hôn, trong mắt ánh lên nụ dịu dàng.

Từ ngày sang Anh, có lẽ nhờ tâm trạng tốt hơn, Ân Hi không chỉ khỏe mạnh lên nhiều, mà tính cách cũng dần hoạt bát, vui tươi như lứa tuổi nên có.

Vào lại xe, trợ lý Lâm đưa cho một xấp tài liệu:
“Chủ tịch Hứa, tối qua nhà họ Cố phát lệnh truy nã toàn cầu, treo thưởng 50 triệu bảng để tìm tung tích của ngài.”

Ngón tay đang lật hồ sơ của Hứa Tri Hạ khựng lại, đôi mắt trong veo lập tức lạnh đi.

“Còn gì nữa?”

“Cố Lương Châu đã tra ra kẻ đứng sau vụ tai nạn năm đó là Thẩm Ninh Vi, vẫn chưa có thái xử lý.”
Giọng Lâm bình thản: “Thẩm Ninh Vi vẫn lấy cớ ‘chăm sóc con’ để ở lại nhà họ Cố.”

Bàn tay cầm bút của Hứa Tri Hạ khựng lại, gương mặt vẫn bình thản không gợn sóng.

“Từ nay về sau, chuyện của nhà họ Cố không cần báo cáo với tôi nữa.”

Ký xong tên, đẩy tài liệu về phía trước:
“Hành của họ, không còn liên quan gì đến tôi.”

Lời vừa dứt, màn hình điện thoại đột ngột bật thông báo tin tức, tiêu đề chói mắt:

《Tổng tài Cố thị livestream tìm vợ, công khai xin lỗi cầu mong vợ cũ tha thứ》.

Hứa Tri Hạ nhướng mày, bấm mở.

Trên màn hình lập tức hiện ra gương mặt tuấn tiều tụy của Cố Lương Châu.

Anh mặc vest sẫm màu, mái tóc rối bời, thẳng vào ống kính, giọng khàn đặc vì nhớ nhung:
“Tri Hạ, xin lỗi em… xin em nhận lấy lời xin lỗi muộn màng của .

Ly hôn không phải ý , người vẫn luôn là em. Nếu không bị Thẩm Ninh Vi lừa gạt, tuyệt đối sẽ không ra những chuyện quá đáng đó…

Chỉ cần em chịu quay về, gì cũng …”

Cuối đoạn video, ba cậu bé cũng chen vào khung hình, đồng thanh:
“Mẹ ơi, chúng con nhớ mẹ lắm, mẹ mau về nhà đi!”

Nhìn màn kịch “thâm ” mà bốn cha con họ diễn, Hứa Tri Hạ chẳng những không lòng, mà trong dạ dâng lên một trận buồn nôn.

Cô bật lạnh, vứt thẳng điện thoại sang ghế bên.

“Trợ lý Lâm, liên hệ phòng pháp vụ, lập tức đè tin này xuống.”

“Chiều ba giờ, tổ chức họp báo công khai thân phận của tôi.”

Đã muốn kéo lại vào vũng bùn này, thì thà tự mình bước ra ánh sáng.

“Còn nữa…” Đôi mắt xa xăm, ánh sáng kiên quyết lóe lên, “hồi đáp Tập đoàn Phó thị, tôi đồng ý liên hôn.”

Ngay khi tiếp quản Hứa thị chưa lâu, Phó gia đã cử người sang Anh.

Phó gia từng cùng Hứa gia, Cố gia, Vương gia xưng là bốn đại thế gia Hải thị, nền tảng vững chắc, thực lực hùng mạnh.

Quan trọng hơn cả —— Phó Cận Tuấn thích , mà , cũng không thấy chán ghét .

Trong mắt Hứa Tri Hạ thoáng xao , rơi vào hồi ức xa xưa.

Kiếp trước, sau khi tin qua đời công bố, Phó Cận Tuấn dốc hết lực lượng của Phó gia cùng Cố gia đồng quy vu tận.

Đáng tiếc, khi ấy Cố gia đã thôn tính Hứa gia, thế lực vững như núi, Phó gia hoàn toàn không phải đối thủ.

Cuối cùng, Phó Cận Tuấn báo thù thất bại, liền uống chén độc tửu trước mộ , tự kết liễu đời mình.

Đời này lại, sẽ không phụ tấm chân ấy nữa.

Rất nhanh, chuông điện thoại reo. Trên màn hình hiện lên ba chữ: Phó Cận Tuấn.

Cô nhận máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng mang chút căng thẳng:
“Em thật sự đồng ý gả cho sao?”

Hứa Tri Hạ nghe ra chút run rẩy trong giọng ấy, khóe môi cong nhẹ:
“Sao thế, không muốn à?”

Tiếng thở gấp vang lên, sau một hồi im lặng, bật trầm thấp.

“Đương nhiên là muốn.”

“Anh lập tức bảo bộ phận công khai phát đi tin mừng hai nhà.”

Anh dừng lại, trong giọng giấu không niềm hân hoan:
“Em đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

13

Ánh mắt Hứa Tri Hạ lóe lên một tia sắc bén, mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi.

“Đương nhiên.”

Liên minh giữa Hứa gia và Phó gia vốn là thế tất phải .

Cô tuyệt đối sẽ không để bi kịch kiếp trước lặp lại trong đời này.

Chiều hôm đó.

Giới hào môn ở Hải thị chấn như có trận đất.

Người nắm quyền Phó gia – Phó Cận Tuấn công khai mở họp báo, chính thức tuyên bố hôn sự với Hứa gia.

Đám phóng viên lập tức náo loạn, chen chúc đưa micro về phía :

“Phó tổng, ngài thực sự sẽ liên hôn với Hứa gia sao?”

“Nhưng Hứa tiểu thư từng là vợ cũ của Cố tổng, mà rõ ràng Cố tổng vẫn chưa dứt , ngài không để tâm sao?”

“Có tin đồn ngài thầm Hứa Tri Hạ tiểu thư nhiều năm, điều đó có thật không…?”

“Đúng.”

Phó Cận Tuấn trầm giọng cắt ngang, lời không lớn vang dội đầy khí thế:

“Hứa Tri Hạ là vị hôn thê của tôi. Tôi ấy, đương nhiên sẽ không bận tâm đến quá khứ. Từ nay về sau, thế giới của ấy, do tôi bảo vệ.”

Cả hội trường bùng nổ.

Đây nào phải trả lời câu hỏi, rõ ràng là màn tỏ công khai trước thiên hạ!

Ngay sau đó, từ nước Anh, Hứa gia cũng phát đi thông cáo chính thức. Văn bản, tài liệu chặt chẽ từng bước một, xác nhận hôn sự giữa hai nhà, không còn chỗ cho bất cứ nghi ngờ nào.

Văn phòng tổng giám đốc Tập đoàn Cố thị.

“RẦM ——”

Cố Lương Châu hất tung toàn bộ tài liệu trên bàn, đôi mắt đỏ ngầu gào lên:

“Không thể nào! Sao Hạ Hạ có thể đồng ý liên hôn? Nhất định đây chỉ là màn kịch!”

Nhưng ngay sau đó, nhận một bức ảnh chụp thiệp mời.

Chữ song hỷ mạ vàng sáng loáng, đâm thẳng vào mắt đau nhói.

Thiệp cưới của Hứa – Phó, hôn lễ định ngày mồng tám tháng sau.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...