Ta là đồng dưỡng tức ( con dâu nuôi từ bé) Tạ gia mua về.Nhưng việc đầu tiên Tạ Kim Ngôn sau khi đỗ trạng nguyên là nhận ta em kết nghĩa.Ta biết, Tạ Kim Ngôn tâm cao khí ngạo, nhất quyết sẽ không để mình cưới một nữ nhân chốn thôn quê chỉ biết trồng trọt nấu cơm vợ.Mà ta, là một người xuyên không, học về nông nghiệp, đương nhiên việc đồng áng quan trọng hơn đàn ông!Thế là chúng ta cứ thế mà êm đẹp chia tay, hắn theo đuổi vinh hoa phú quý của hắn.Ta theo đuổi cuộc sống nông của ta.Chỉ là một ngày nọ, khi ta đang mang thai, dạy học sinh Nhị thập tứ tiết khí ở học đường.Tạ Kim Ngôn, kẻ đáng lẽ đang quan ở kinh thành, lại xuất hiện với thần sắc âm u, nghiến răng nghiến lợi gọi ta: "Tiểu Vân, nàng đang mang thai con của ai?"Ta nhíu mày, hắn như kẻ tâm thần: "Đại ca, huynh mất trí nhớ rồi à? Ta là muội muội của huynh, mang thai đương nhiên là con của muội phu rồi."
1Khi Tạ Kim Ngôn đỗ trạng nguyên, ta đang trồng tỉa mấy cây ngô non ngoài ruộng.Vương đại nương, người bán đậu phụ ở thôn bên cạnh, chạy đến mức rơi cả một chiếc giày, ở trên bờ ruộng khoa tay múa chân về phía ta, hét lớn: "Tiểu Vân! Tướng công nhà con đỗ trạng nguyên rồi!"Tạ Kim Ngôn dùi mài kinh sử mười mấy năm, ngày đêm không nghỉ, bất kể thời tiết, hắn có thể đỗ trạng nguyên ta kỳ thực không có gì bất ngờ.Ta không hoảng hốt từ từ bò lên khỏi ruộng, cũng không thèm để ý trên người lấm lem bùn đất, giống như mọi ngày trở về nhà.Còn chưa vào đến cửa nhà, ta đã loáng thoáng nghe thấy tiếng chiêng trống ồn ào.Ta đến gần một chút liền thấy Tạ Kim Ngôn đang cưỡi ngựa.Có lẽ là gặp chuyện vui, Tạ Kim Ngôn vốn luôn nghiêm túc, già dặn hiếm khi giãn ra đôi mày, khóe miệng nở một nụ nhạt.Nhưng nụ đó biến mất ngay lập tức khi hắn thấy ta, lại trở lại vẻ hờ hững, xa cách quen thuộc, còn có một tia ghét bỏ khó nhận ra.Hắn đứng trên lưng ngựa, dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn tú, trước n.g.ự.c còn đeo một bông hoa đỏ lớn tươi tắn, vui mừng.Mọi người vây quanh ta đến trước ngựa của Tạ Kim Ngôn, miệng gọi ta là trạng nguyên phu nhân, Tạ Kim Ngôn lại trầm mặt, không chút cảm ta: "Ta biết nàng là bị cha mẹ bán vào nhà ta đồng dưỡng tức, cha mẹ ta đã mất, ta cũng không phải là người thích ép buộc."Ta sẽ nhận nàng muội muội kết nghĩa, nếu nàng nguyện ý, cũng có thể cùng ta tiến kinh."Mọi người trợn to mắt, không nên lời mà im bặt.Ánh mắt của Tạ Kim Ngôn lại rơi vào những vết bùn đất trên bộ quần áo vải thô của ta, hắn cau mày dường như đang đợi câu trả lời của ta.Ta không bỏ qua vẻ miễn cưỡng trong mắt hắn, trước mặt bao người nhận ta em , chỉ là để chặn miệng người đời, tránh để bản thân mang tiếng bạc bạc nghĩa.Hắn luôn rất coi trọng thể diện của mình.Ta ngẩng đầu hắn, ánh mắt trong veo, mỉm phóng khoáng: "Nếu huynh trưởng đã nhận ta muội muội, thì phải có người thay cha mẹ chúng ta trông coi ngôi nhà này, kinh thành ta sẽ không đi, ta ở đây chúc huynh trưởng bằng trình vạn lý, tiền đồ như gấm."Tạ Kim Ngôn rõ ràng không ngờ ta sẽ đồng ý dứt khoát như , hắn sững người, sau đó lại khẽ thở phào nhẹ nhõm.Tạ Kim Ngôn đi rất nhanh, nghe cùng đi với hắn còn có một nương dung mạo xinh đẹp đáng , tên là Vãn Thanh.Trước khi đi, Tạ Kim Ngôn đưa cho ta một khoản ngân lượng không nhỏ, dường như muốn dùng số tiền đó để mua đứt cảm giữa chúng ta.Ta vui vẻ nhận lấy, dù sao muốn nghiên cứu nông học, không có tiền là không .2Sau khi Tạ Kim Ngôn đi, Vương đại nương chạy đến nhà ta thay ta bất bình, đàn ông đều như , có quyền có thế rồi sẽ mắt cao hơn tay, không chuyên tâm, bảo ta đừng đau lòng.Ta trong lòng thấy buồn , kịp thời ngắt lời Vương đại nương: "Đại nương, con không đau lòng, con có một việc muốn nhờ đại nương giúp đỡ."Vương đại nương vẻ mặt kinh ngạc ta, ta nháy mắt với bà.Ngày hôm sau, Vương đại nương liền giới thiệu cháu trai của mình cho ta.Cháu trai của Vương đại nương lớn hơn ta hai tuổi, là nam tử tuấn tú đứng thứ hai trong vùng này, chỉ sau Tạ Kim Ngôn.Tất nhiên, đây là bảng xếp hạng của các nương trong làng ngoài trấn, còn đối với ta, cơ bắp trên người Tần Vũ còn khiến ta thích hơn dáng vẻ thư sinh yếu đuối, tay không thể nâng vai không thể vác của Tạ Kim Ngôn.Hiện giờ đang là mùa xuân, mấy cây ngô non ta mới trồng đều như cà tím dầm sương, vừa héo vừa vàng, ta nghiên cứu kỹ lưỡng, vẫn là do vấn đề ứ đọng nước trong ruộng.Ta cần một người khỏe mạnh và hiểu biết một chút về nông học để giúp ta đào mương thoát nước.
Bạn thấy sao?