10
Chúng tôi hỏi lại đạo diễn liệu có thật sự muốn mời chúng tôi tham gia chương trình gia đình không?
“Thật sự thật sự, nhanh ký đi, có phải không đủ tiền không? Không sao, thêm hai triệu nữa.”
Quá hào phóng!
Với mức độ nổi tiếng này, đạo diễn không thể không “hái” lấy.
“Thật sự không hối hận chứ?”
Phong Liên lại hỏi.
“Không hối hận, nếu hối hận tôi sẽ đền ba lần tiền hợp đồng.”
Tôi và Phong Liên nhau, thấy trên mặt nhau đều nở một nụ không mấy thiện ý.
“Nhưng mà, quan hệ vợ chồng của các người có vấn đề không? Phong Liên, cái cổ của sao đấy?”
Đạo diễn nghi ngờ Phong Liên.
Đạo diễn sợ chúng tôi gì đó khiến scandal phát sinh, lỡ mà bị vỡ lở vì bạo lực gia đình thì coi như toi.
Tôi ôm lấy cổ Phong Liên.
“Yên tâm, chúng tôi nhau lắm.”
“Phối hợp chút đi.”
Tôi thì thầm vào tai Phong Liên.
“Phong Liên ấy à, ấy tôi quá, không thấy tôi là ấy chỉ muốn chết muốn sống. Nghe người ta khi gần chết sẽ nghĩ đến những thứ quý giá nhất nên ấy dùng tay bóp cổ mình để tưởng tượng cảm giác tôi ở bên cạnh.”
“Thật tôi đau lòng, đau thì đau, bay bay đi thôi.”
Phong Liên: “ …”
Đạo diễn nghe xong, nước mắt rơi như mưa:
“Thằng nhóc này!”
“Đúng là một ông bố cảm!”
Phong Liên: Tôi là kẻ tội lỗi.
Tôi ôm lấy mặt Phong Liên, còn dụi dụi vài lần lên má . Để tạo cảnh gia đình hạnh phúc, tôi nhanh chóng hôn một cái. Phong Liên cứng đờ người, mặt đỏ bừng lên.
Lúc này đạo diễn mới yên tâm.
Phong Liên ngẩng đầu, cổ cứng lại, tai cũng đỏ rực lên.
“Con của mẹ, mẹ phát tài rồi.”
Tôi chẳng để tâm đến Phong Liên nữa mà quay sang ôm con trai, đầu không ngoảnh lại mà đi luôn, trong đầu bây giờ chỉ còn lại âm thanh của tiền và bạc.
Chỉ còn Phong Liên đứng đó, hóa đá.
Để giữ sự bí ẩn, trước khi chương trình phát sóng, không có bất kỳ bức ảnh nào về gia đình chúng tôi hay cảnh quay nào bị lộ.
Chỉ có cái người quỷ quyệt như tên đạo diễn kia, đã cắt video của chúng tôi vào trailer như một phần giới thiệu.
Mọi người đều cảm thán rằng chúng tôi vợ chồng thâm, dù có chết cũng phải .
Tôi này, các đừng có mà suy nghĩ quá đà,kẻo sau này vuốt mặt không kịp.
Sự tò mò của mọi người về gia đình chúng tôi ngày càng tăng, chương trình đã hút không ít lượng người xem.
Ngày chương trình chính thức phát sóng, cả mạng đều choáng váng khi thấy gia đình chúng tôi.
11
Chương trình mời tổng cộng bốn gia đình.
Cộng thêm một gia đình ghép tạm — Bạch Tình và một nam diễn viên đang hot trong bộ phim truyền hình cùng một đứa trẻ không nổi tiếng.
Chương trình tuyên bố là sẽ trải nghiệm cảm giác cha mẹ, phong phú thêm nội dung cho chương trình.
Do con trai nghịch ngợm nên chúng tôi là cặp vợ chồng đến muộn nhất tại phim trường.
Phong Liên nắm tay tôi xuống xe, tự nhiên đặt tay lên hông tôi. Cảm giác ở hông tôi tê dại, nóng hổi.
Phong Liên mặt lạnh như không, giả vờ hỏi:
“Vợ à, sao ?”
Một câu “vợ à” tôi tim đập thình thịch.
“Tên hồ ly này, không hổ là ảnh đế, diễn mà không có chút nào ngượng mồm.”
Tôi và Phong Liên đã hẹn trước trong chương trình sẽ tạo dựng hình ảnh vợ chồng ân ái. Nếu ai diễn không tốt thì phải trả nửa tiền lương cho đối phương.
Hừ, diễn xuất mà muốn moi tiền từ túi tôi sao? Đừng hòng!
Tôi nháy mắt, ánh mắt long lanh:
“Chồng à, chân em đau, ôm một cái đi.”
Phong Liên, nam thần trong lòng bao , lập tức bế tôi lên theo kiểu công chúa, khiến các cặp vợ chồng khách mời trong trường quay phải đỏ mặt.
Lần đầu tiên tôi và Phong Liên cùng xuất hiện, fan CP phấn khích:
【Ngọt quá, đứt tim rồi, tôi sẽ cầm cờ cho Liên –Chí!】
【Xem kìa, ảnh đế Phong Liên nghe thấy “chồng” từ miệng Chí Chí, cái vẻ mặt không đáng một xu của ấy ngày càng có xu hướng to ra rồi kìa.】
Bạch Tình nắm chặt tay, trên mặt không lộ chút phiền lòng nào, lời thì không đơn giản chút nào.
“Chí Chí à, xuống đi, lần trước một nam diễn viên vì bế mà lưng đã bị trẹo rồi, tốt nhất đừng khó Liên nữa.”
Cô ta với giọng điệu quan tâm.
Chu choa, ta đang mỉa mai tôi béo à?
Lần trước hợp tác, nam nghệ sĩ đó ôm cả một chậu hoa còn mệt đến thở hổn hển, lại còn than bị đau lưng, huống chi ôm tôi.
Thế là mấy cái tài khoản marketing xào xáo lên, bảo tôi béo, tuyên truyền rằng các nghệ sĩ nữ trong ngành giải trí nên quản lý vóc dáng.
Tôi quản lý cái gì? Quản lý cái chỗ nào!
Tôi lập tức phản bác lại.
Khuyên mấy tài khoản marketing đó không có việc gì thì đi liếm bồn cầu công cộng, đẹp cho thành phố đi.
Thế là tôi bị cả mạng chỉ trích là thiếu văn hóa.
12
“Để thất vọng rồi, lưng của chồng tôi chắc chắn lắm.”
Phong Liên , thì thầm vào tai tôi:
“Em thử rồi à?”
Lỗ tai tôi đỏ bừng, tôi giả vờ:
“Nhìn là thấy lợi rồi.”
“Nhìn bằng mắt thì không chắc, phải để thực tế chuyện.”
Anh ấy… có ý gì đây?
Phong Liên thu lại nụ , liếc Bạch Tình, ánh mắt lạnh lùng như băng.
“Đầu tiên, tôi không phải con chó nhỏ, không đến mức không bế vợ tôi. Thứ hai, vợ tôi chẳng béo chút nào, tôi còn đang lo lắng vì ấy quá gầy.”
Bạch Tình mà mặt như đóng băng.
“Anh Liên, em không phải ý đó, em…”
“Cô có biết Phong Khai Giang không?”
Bạch Tình ngơ ngác lắc đầu.
“Vậy thì gọi tôi là gì? Tôi cứ tưởng là con riêng của ba tôi không ấy. Cô đừng có tạo ra cái mối quan hệ mập mờ như .”
Bạch Tình mặt mày khó coi, trông như sắp khóc.
Thôi , đây là đồng hành tuyệt vời nhất trong việc tát lại mặt trà xanh.
Tôi ngồi trong lòng ấy, ra vẻ :
“Chồng à, thật tốt.”
Bạch Tình tức đến mức muốn nghiền nát răng.
Phong Liên ánh mắt đầy ý :
“Gọi nữa đi, thích nghe.”
【Bạch Tình gì , nhất định phải tạo ra cái trò mất mặt đó, tưởng ai cũng ăn phải chiêu trà xanh à?】
【Anh Liên miệng hay ghê, mắng lại đi , em thích nghe.】
【《Phong Liên—— nổi danh với hai chuẩn mực kép》】
【 Tình Bảo chỉ là tốt bụng thôi.】
【Tốt bụng à? Vậy hy vọng trai của cậu cũng có một em tốt bụng như nhé.】
Dòng bình luận ồn ào như lửa cháy, tôi chẳng hề hay biết, vì tôi đang đấu tranh với con trai lớn của mình.
13
“Lê Tiểu Phong, mau xuống đây.”
Gọi mấy lần mà con trai tôi vẫn không chịu xuống khỏi xe.
Tôi tức quá đã xắn tay áo lên, hoàn toàn quên mất là vẫn đang quay phim.
“Lê Tiểu Phong, mẹ đếm đến ba.”
Phong Liên khẽ ho một tiếng:
“Từ bi, từ bi.”
Quên luôn hình tượng phải xây dựng trước công chúng rồi. Tôi là mẹ hiền, ấy là cha nghiêm khắc.
Tôi dịu dàng :
“Nếu con xuống, tối nay mẹ sẽ đãi con bữa tiệc lớn đấy, loại tiệc mà đứa trẻ nào cũng thích.”
【Có vẻ như ảnh đế Phong Liên thật sự Chí Chí, con đầu lòng đều mang họ Chí Chí.】
【Lê Tiểu Phong nghe y như mẹ tôi đang ra lệnh cho tôi .】
Con trai tôi hoảng hốt, lập tức lao ra khỏi xe. Nó dụi đầu vào tôi, ngây ngô.
Cả trường quay lập tức im lặng, đạo diễn thì suýt nữa rớt hàm xuống đất.
Anh ta “vù” một cái đứng bật dậy.
“Không… không… đừng với tôi cái con Husky này là con của hai người đấy nhé!!!”
“Có vấn đề gì à?”
Tôi giả vờ ngây ngô.
“Vậy sao không sớm cho tôi biết con của hai người là chó ?!”
“Chứ cũng có hỏi đâu.”
Tôi và Phong Liên cùng giả vờ ngơ ngác.
Đạo diễn:…
“Không , cái hợp tác này…”
Tôi ôm chặt cái đầu chó của con trai mình.
“Con trai, con bị chê rồi, hình như mọi người không thích con, mẹ buồn lắm, nước mắt rơi như Gucci, như Prada, không ai công nhận con, tôi lấy ba lần tiền hợp đồng có ích gì chứ?”
“Hú hú hú——”
“Ba vô dụng, chỉ có thể dùng ba lần tiền hợp đồng và vuốt ve tâm hồn tổn thương của con.”
Chúng tôi, ba người ôm đầu khóc, không ai hiểu chúng tôi đau đớn như thế nào.
Đạo diễn vừa nghe xong mặt mày tái mét, những lời tuôn ra ngay lập tức bị vặn vẹo.
“Thật tuyệt vời, tôi thích những đứa trẻ như này, cũng thích nhỏ Husky này, thật sự là quá bất ngờ.”
Tôi xoa đầu con trai lớn:
“Thật là tốt, nhanh đi cảm ơn đạo diễn đi.”
Lê Tiểu Phong chạy đến trước mặt đạo diễn, nhảy lên nhảy xuống suýt nữa rơi cả quần của đạo diễn.
【Cặp vợ chồng này thật sự là cướp, ba lần!!! Tôi tuyên bố tạm nghỉ học để nhập hồn vào Lê Tiểu Phong.】
【Đừng nữa, tôi thật sự sợ đạo diễn rơi nước mắt ngay tại chỗ, cặp vợ chồng này quá mức xấu xa rồi, mà tôi thích!!!】
【Cuộc sống không dễ dàng, Husky lừa đảo.】
【Có chút thú vị nhỉ, chưa từng thấy một đám trẻ con và chó gọi nhau là em.】
Khung cảnh hiện trường quả thật rất kỳ lạ.
Bạn thấy sao?