Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
18.
Dạ hội kết thúc.
Từ phía không xa truyền đến tiếng ồn ào của khán giả rời khỏi.
Nhà trường đã tổ chức buổi dạ hội chia tay này vô cùng lãng mạn.
Từ phía nhà thi đấu thể thao, một tiếng pháo nổ vang lên ầm ĩ.
Một vệt sáng vút lên không trung, sau đó pháo hoa rực rỡ, nửa bầu trời đều được tô điểm.
Tiếng reo hò kinh ngạc nối tiếp nhau.
Trong khoảnh khắc đó, gần như tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn pháo hoa, chỉ có Chu Du Thần cúi đầu nhìn tôi.
Đôi mắt và hàng mày vốn dĩ thờ ơ ấy, giờ đây lại như có thể mê hoặc lòng người.
Anh ấy nói: "Vi Vi, chúng ta có thể hôn không?"
Tôi cố ra vẻ ý tứ, dùng lời mà Chu Du Thần từng trêu chọc tôi để đáp lại ấy.
"Sao? Anh đây là muốn loạn đạo tâm của tôi, thắng không..."
"Ưm."
Những lời tiếp theo của tôi hoàn toàn bị nuốt vào giữa môi răng.
Lòng bàn tay ấm áp của ấy ôm lấy đầu tôi.
Pháo hoa rơi xuống.
"Chúc Tích Vi, tôi đã nói rồi, cậu đã thắng tôi từ lâu rồi."
Thi đấu cần phân thắng bại, cần người buông s.ú.n.g đầu hàng.
Thì ra câu nói "cậu thắng rồi", là ấy đã sớm "đầu hàng" rồi.
19.
Tối hôm đó, tôi phấn khích gửi tin nhắn cho mẹ mình.
"Mẹ ơi, con không phụ lòng mong đợi, cuối cùng đã giành được hạng nhất rồi!"
Mẹ già tôi rơi nước mắt, rõ ràng bà ấy đã hiểu lầm ý của tôi.
"Con bảo bối của mẹ, con thắng cuộc thi nào thế?"
Tôi giải thích lại: "Con là nói, con đã "xử đẹp" tên nhóc luôn đứng hạng nhất kia rồi."
Mẹ tôi có vẻ không mấy tán thành.
Trong tin nhắn thoại, hơi mang ý trách mắng.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nga-vao-nam-than/chuong-11.html.]
"Chúc Tích Vi, con dùng mỹ nhân kế, có hơi bẩn thỉu đúng không?"
"Mặc dù thủ đoạn không mấy quang minh, cũng coi như là "cứu nước bằng đường vòng" rồi."
"Nhưng mà, mẹ vẫn thấy con cạnh tranh bằng thủ đoạn chính đáng thì sẽ tốt hơn một chút."
Tôi: ???
Không phải chứ, mẹ ruột ơi.
Mẹ thật sự trong đầu chỉ có thắng thua thôi sao, chuyện đại sự cả đời của con ruột mà mẹ không hề để tâm chút nào.
20.
Mãi đến sau này tôi mới biết.
Tối hôm đó câu chuyện ấy kể cho Trân Trân nghe, tên là "Yêu nhà cả quạ trên mái nhà".
21.
Tình bí mật lén lút tiến triển được nửa năm sau đó.
Chu Du Thần cứ nằng nặc đòi công khai.
Người xung quanh vẫn cứ nghĩ mối quan hệ của hai chúng tôi như nước với lửa, còn những lời lẽ ngông cuồng của tôi năm xưa trên mạng trường vẫn duy trì độ hot không hề giảm.
Tôi do dự nửa ngày, cuối cùng chỉnh sửa một bài đăng trên khoảnh khắc.
"Tim tôi c.h.ế.t rồi các pác ạ."
Giữa một loạt dấu chấm hỏi, cùng phòng cuối cùng cũng là người đầu tiên phản ứng lại.
"Mày c.h.ế.t tiệt, mày vì Chu Du Thần mà xuân nảy nở rồi!"
22.
Tháng ba, hoa đào nở rộ.
Trên Quảng trường Nhân Dân tấp nập người qua lại, đâu đâu cũng thấy người ngắm hoa đào.
Khi đó Chúc Tích Vi đứng dưới gốc cây đào, một cơn gió thổi đến, từng cánh hoa đào bay lượn xoay tròn.
Cô ấy đối diện với ống kính mỉm cười giơ tay chữ V, giọng nói trong trẻo ngọt ngào.
"Có thể chụp tôi ngọt ngào hơn một chút không?"
Anh ấy theo bản năng nhấn nút chụp.
Khoảnh khắc ngọt ngào với nụ cười duyên dáng của thiếu nữ được đóng băng.
Thật ra ấy muốn nói:
Cô ấy dưới ống kính của ấy, đặc biệt ngọt ngào.
(Hết)
Bạn thấy sao?