Mười năm sau khi tôi chết.Hồn phách sắp tan biến, để giữ mạng, tôi nghĩ ra một cách độc ác: Xâm nhập vào giấc mơ của bạn trai cũ, mượn dương khí của anh ta.“Tôi nhớ anh. Trước đây là tôi không tốt, không nên chia tay anh. Nhưng anh cũng có vấn đề đấy, đốt cho tôi một nghìn tỷ tiền âm phủ, tôi sẽ tha thứ cho anh, tiện thể cho anh hôn một cái.”Bạn trai cũ đồng ý ngon lành.Kết quả là đêm hôm sau, tôi bị đạo sĩ mà anh ta mời tới nhốt lại ở nhân gian.Một tháng sau.Môi tôi nứt toác, chân run lẩy bẩy bò về địa phủ.Cứu mạng! Dương khí sắp tràn ra ngoài rồi!
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?