Nhưng không lâu sau.
Kỷ Duy Lễ – người chưa bao giờ đăng trạng thái – đột nhiên đưa ra tuyên bố.
"Tôi là Kỷ Duy Lễ, khi bức ảnh đó bị chụp lại, tôi thực sự đã có vợ, tôi xin lỗi vợ mình. Bây giờ, tôi đang theo đuổi lại ấy, ấy là người thường, mong mọi người đừng ý quá nhiều."
Tôi không dám tin vào mắt mình.
Thoát ra rồi lại vào xem.
Xác nhận là do chính ta đăng.
Tôi kinh ngạc.
Điện thoại rung lên.
Kỷ Duy Lễ: "Đây là thành ý của ."
Trong vài ngày tiếp theo, tôi bận rộn với việc hồ sơ du học.
Không có thời gian để quan tâm đến thái trên mạng.
Ngày hôm đó, tôi nhận một cuộc gọi từ số lạ.
"Lâm Tâm Hoan, sao cứ dai dẳng như ma thế này?"
"Một ngôi sao lớn hạ cố gọi cho người nhỏ bé như tôi, thật vinh dự."
"Mạnh Sùng Vũ thật không ngờ lại vì mà phản bội tôi, trước đây tôi đã xem thường rồi."
"Quá khen, đều nhờ tạo cơ hội tốt thôi."
Tôn Khiết Như nghẹn lời, "Cô thật sự nghĩ rằng đăng một video có thể ảnh hưởng đến tôi sao?"
"Tôi đương nhiên không nghĩ thế, đây chỉ là món quà đầu tiên tôi tặng , để đáp lại chuyện bảo Mạnh Sùng Vũ tiếp cận tôi.”
"Món quà tiếp theo tôi sẽ tặng là khiến mãi mãi biến mất khỏi tầm mắt công chúng."
"Cô nghĩ Kỷ Duy Lễ và Mạnh Sùng Vũ sẽ giúp sao? Họ đều thương tôi nhất."
Tôi khẽ, "Tôi đương nhiên không trông chờ họ."
Từ đầu đến cuối, tôi chỉ cần họ.
Đừng can thiệp vào khi tôi dọn dẹp mọi thứ.
14
Sau khi mẹ mất, tôi luôn dõi theo Tôn Khiết Như.
Dựa vào hậu thuẫn mạnh mẽ.
Cô ta ngang ngược vô lý.
Đắc tội không ít người.
Các bí mật đen tối của ta, chỉ cần theo dõi một thời gian là có thể thu thập .
Tôi đã tìm gặp một trợ lý từng rời khỏi công ty của Tôn Khiết Như.
Cô ấy từng bị Tôn Khiết Như "bắt nạt nơi công sở".
Khi nghỉ việc, trạng thái tinh thần đã rất tệ.
Sau một thời gian tiếp , quả nhiên tôi đã moi thông tin lớn.
Trong giới này, né thuế gần như là quy tắc ngầm.
Nhưng tôi không ngờ Tôn Khiết Như đã giàu đến mức đó.
Vậy mà vẫn không thể tránh chuyện trốn thuế.
Mới đây, chúng tôi cuối cùng đã thu thập đủ tài liệu liên quan.
Đây cũng là lý do tôi không muốn chơi trò câm điếc với Mạnh Sùng Vũ nữa.
Cuộc gọi kết thúc, tôi đến cơ quan thuế.
Đích danh tố cáo Tôn Khiết Như trốn thuế.
Kỷ Duy Lễ ngay lập tức nhận tin về vụ tố cáo của tôi.
"Em nhất định phải tuyệt sao?"
"Ồ, Kỷ tổng xót lòng rồi sao?"
Kỷ Duy Lễ bóp sống mũi.
"Em biết công ty điện ảnh của sẽ mất bao nhiêu tiền không? Không thể chờ sao?"
"Chờ đến khi tôi cũng chết sao?"
Nhắc đến chuyện này, Kỷ Duy Lễ thở dài.
"Nhà họ Tôn trong giới cũng có nhiều mối quan hệ, họ cũng không thiếu tiền, chỉ cần bù thuế là không ấy."
"Đúng ."
Tôi chạm một ngón tay lên ngực Kỷ Duy Lễ.
"Vậy thì phải xem thành ý của Kỷ tổng rồi."
15
Ba tháng sau.
Kỷ Duy Lễ đưa tôi ra sân bay.
"Đến London nhớ nhắn liền, sẽ sắp xếp công việc rồi đến thăm em."
"Biết rồi, dài dòng quá."
Kỷ Duy Lễ lộ vẻ bất lực.
Thời gian qua, cả hai chúng tôi đều rất bận rộn.
Tôi bận hồ sơ vào các trường ở nước ngoài.
Kỷ Duy Lễ bận cắt đứt quan hệ với nhà họ Tôn.
Dưới sự sắp đặt của Kỷ Duy Lễ, tin tức về việc Tôn Khiết Như trốn thuế vẫn tung ra.
Giờ đây, cả xã hội đã không còn khoan nhượng cho những vụ việc tương tự.
Nhà họ Tôn không thể chấp nhận "sự phản bội" của Kỷ Duy Lễ.
Quan hệ giữa hai gia đình nhanh chóng rơi vào căng thẳng.
Một số công ty dưới quyền Kỷ Duy Lễ cũng bị ảnh hưởng đáng kể.
Cùng lúc đó, chuyện Mạnh Sùng Vũ và tôi ở bên nhau đã bị gia đình Kỷ và Mạnh biết đến.
Mạnh Sùng Vũ bị gửi ra nước ngoài.
Tất nhiên, cậu ta không chịu đi.
Trong lúc "bỏ trốn", cậu gặp tai nạn xe.
Tôi đến bệnh viện thăm cậu.
Chân phải của cậu ta bó trong một lớp thạch cao dày.
Thấy tôi, đôi mắt cậu bắt đầu đỏ hoe.
"Em rất nhớ chị."
Bạn thấy sao?