Sau khi được Lục gia nhận nuôi, Lục Nghiễn trở thành vị hôn phu của ta, nhưng mãi vẫn chẳng chịu cưới. Hắn chê tay ta vì thường xay đậu nên luôn thô ráp, lại còn không biết ngâm thơ làm đối. Đợi đến khi hắn lên kinh đi thi, thì gia tộc Tạ gia bất ngờ tới cửa, nói năm xưa từng định hôn với nữ nhi của Lục gia. Muội muội của vị hôn phu suýt nữa khóc ngất trên giường. “Tên Tạ Tam Lang này suốt ngày chọi gà dắt chó, là kẻ ăn chơi khét tiếng ở Lăng Châu! Muội quyết không lấy!” Ta khẽ thở dài, chủ động đề nghị: “Hay là, đổi với ta đi?” Dù sao cũng là phải đổi phu quân thôi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?