Phu quân muốn thỉnh chỉ cưới một bình thê.”Nàng không cần nghĩ ngợi nhiều, Ý Nhi nàng ấy chẳng còn sống được bao lâu,tâm nguyện duy nhất chỉ là được gả làm thê tử của ta.””Đợi nàng ấy qua cửa, một người đông một người tây, không can thiệp vàonhau.”Ta còn gì để nghĩ nữa?Ba chân mà đi thì khó tìm, nhưng hai chân mà đẹp trai thì thiếu gì!Kẻ này không được, thì ta đổi.Nhiều năm sau, nơi biên ải tái ngộ, hắn ta quỳ rạp trên đất, từng tiếng xin lỗikhiến ta nghe mà phát phiền.Ta ôm lấy thiếu niên tuấn tú vừa mới thu nhận, dịu dàng nói: “Công tử khôngcần nghĩ ngợi nhiều, thật sự ta không phải người mà ngươi nhắc đến đâu.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?