Tôi vẫn luôn rất khiêm tốn, chưa bao giờ lộ diện trước công chúng, thân phận hacker của tôi cũng là con át chủ bài của nhà họ Tống. Vì , thông tin về tôi đã giữ bí mật, dư luận chỉ biết nhà họ Tống có một cặp trai sinh đôi, chứ không biết con trông như thế nào.
Mục đích của việc công khai là để với mọi người rằng tôi - Tống Từ, là người nhà họ Tống, không phải là người dễ bị bắt nạt.
Tôi gật đầu, lại bổ sung thêm một câu:
"Nhưng mà, trước bữa tiệc sinh nhật, con muốn tạm thời án binh bất ."
Tôi nở một nụ sâu xa : "Cũng không cần vội sáng tỏ. Trước cứ chờ sóng gió trên mạng ngày càng nghiêm trọng, rồi mới tung ra tất cả các đại chiêu. Không phải Hạ Nhân mua hotsearch để chèn ép con sao? Vậy cứ để ta mua đi! “
"Chờ cho ta nghĩ mình đứng nơi thật cao, đến lúc đó mới có thể ngã càng thê thảm hơn."
Vẻ mặt lạnh lùng của bố dần tan đi, ông gật đầu đồng ý: "Được, không hổ là con bố! Nghe theo con!"
Nhà họ Tống bắt đầu khua chiêng gõ trống chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật.
Mà tôi không có chuyện gì để nên bị Tống Hoài kéo đến trung tâm mua sắm quẹt thẻ, mua cho tôi quần áo, túi xách mới.
Cu cậu thật không dễ dàng gì tôi mới trở về nhà, nên muốn mua những thứ tốt nhất cho tôi.
Tôi và Tống Hoài đến trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố.
Chỉ là không nghĩ tới lại gặp Cố Minh Tu ở đây.
Hạ Nhân nép vào người ta như một chim nhỏ.
Lúc thấy tôi, ta liền nắm chặt lấy tay ta hơn một chút.
"Tống Từ?!"
Cố Minh Tu ngạc nhiên, "Sao lại tới đây? Cô theo dõi chúng tôi?"
"Cố Minh Tu, chưa xem tin nhắn tôi gửi à? Tôi và đã không còn quan hệ gì nữa." Tôi cảm thấy rất buồn , "Ra ngoài đi dạo thôi mà cũng gặp hai người, sớm biết như tôi đã xem lịch trước khi ra ngoài rồi."
Sắc mặt ta có chút khó coi: “Tống Từ, đừng có mà giở tính với tôi, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn.”
Cố Minh Tu quay đầu lại, thấy Tống Hoài ở phía sau tôi, sắc mặt có chút lạnh lùng.
"Tôi còn đang thắc mắc sao lại đột nhiên chia tay với tôi, hóa ra là đã sớm leo lên kim chủ mới." Trên mặt ta hiện rõ vẻ mỉa mai.
Một tay Hạ Nhân che miệng, tay còn lại chỉ vào Tống Hoài, đáy mắt hiện lên một tia ác ý: “Đây không phải là Thần xe Tống Hoài gần đây đang nổi trên hotsearch sao? So với trong ảnh thì ở ngoài đẹp trai hơn, nghe tiền thưởng cho một trận thi đấu của lên tới mấy chục triệu, hóa ra em thích kiểu này..."
Cô ta càng , sắc mặt Cố Minh Tu càng đen.
Tôi còn chưa lên tiếng, Tống Hoài đã tức giận: "Cặp chó đực chó cái các người đang bậy cái gì?!"
Nhìn thấy cu cậu muôn xông tới đánh nhau với Cố Minh Tu, tôi liền vội vàng tóm lấy nó lại, nháy mắt.
Sau đó, tôi Cố Minh Tu, bình tĩnh :
"Cố Minh Tu, chúc tân hôn vui vẻ."
Không chờ họ kịp phản ứng, tôi đã dắt em trai quay người rời đi.
Sau khi trở về nhà, Tống Hoài tức giận hỏi tôi sao lại ngăn cản nó.
Tôi bất lực: “Có rất nhiều người đang đấy. Em muốn thấy tin tức về một tay đua chuyên nghiệp đánh người trên đường sẽ đưa lên bản tin ngay ngày hôm sau hay sao?”
Lúc này Tống Hoài mới miễn cưỡng từ bỏ.
Điện thoại di của tôi đột nhiên rung lên, tôi nhận tin nhắn từ một số lạ.
Mở ra xem, nội dung là một bức ảnh. Trong ảnh, Cố Minh Tu đang nằm trên ghế sofa bình yên ngủ, còn Hạ Nhân thì ngồi bên cạnh giơ điện thoại lên tự sướng, ý tứ đầy khiêu khích.
Ngay sau đó, đối phương lại gửi một tin nhắn khác: 【Chủ chia tay, coi như thức thời, Tống Từ, căn bản không xứng với ấy.】
【Anh ấy bề bộn nhiều việc, bận đến mức mệt mỏi mà ngủ quên. Anh ấy nhờ tôi giúp ấy viết kế hoạch kinh doanh, dịch các hợp đồng tiếng Pháp. E là ngay cả tiếng Pháp xem cũng không hiểu đâu nhỉ? Tôi và ấy đều xuất thân từ gia đình giàu có, môn đăng hộ đối, còn có gì?】
【Đừng tưởng rằng leo lên Tống Hoài thì có thể biến thành phượng hoàng đậu trên cành cao, ta chỉ đang chơi với thôi, giống như Minh Tu đối với . Những người đàn ông này đến cuối cùng vẫn sẽ lựa chọn thiên kim giàu có như tôi thôi.】
【Nghe Minh Tu hai năm qua nay đây mai đó, không nghề nghiệp, nằm ăn chờ c.h.ế.t, không dám gặp mọi người. Tôi khuyên thừa dịp còn sớm thì chạy trở về vị trí thấp hèn của mình đi, đừng có mà thử lăn lộn ở trước mặt chúng tôi, chướng mắt! 】
6
Tôi lướt quá rồi chặn số của Hạ Nhân.
Lúc này, trên màn hình hiện lên một dòng nhắc nhở quan tâm đặc biệt, đẩy tôi đến một bài viết mới trên weibo của Cố Minh Tu.
Lúc này tôi mới nhớ ra rằng mặc dù đã chặn số ta tôi lại quên chặn ta trên weibo.
Anh ta đăng tin chính thức đính hôn với Hạ Nhân lên, còn là tổ chức một bữa tiệc đính hôn cực kỳ long trọng ở trung tâm thành phố.
Video về khung cảnh đính hôn nhanh chóng lan truyền trên mạng, bá chiếm toàn bộ hotsearch.
Mấy người tốt của Cố Minh Tu trong giới rối rít chạy vào chuyển lời chúc mừng. Có một thanh niên nhà giàu quen biết tôi, vẫn luôn coi thường tôi, vui: 【Người em của tôi cuối cùng cũng thoát khỏi ả đào mỏ Tống Từ đó rồi, loại phụ nữ đó căn bản không xứng với cậu! Hạ Nhân tốt biết bao, một đại tiểu thư xinh đẹp ưu tú đã chờ cậu nhiều năm như , giờ đây sau một thời gian dài rốt cuộc cũng đã có ấy, chuyện tốt thành đôi!】
Cư dân mạng chạy theo hotsearch bùng nổ:
【Con bà nó, con bà nó! Khung cảnh tiệc đính hôn này thật quá thơ mộng đi! Một trăm nghìn quả pháo hoa bắn không ngừng trong suốt hai giờ! Không một nào có thể từ chối một màn này trong tiệc cưới!】
【Cố tổng có năng lực để chiều vợ! Cố tổng quyết đoán!】
【Hạ Nhân và Cố Minh Tu là CP xứng đôi nhất trên thế giới! Đôi mắt họ tràn đầy , CP này không có thật thì ai thật chứ?!】
【Tống Từ mà thấy đoán chừng cũng ghen tị đến đỏ mắt, ha ha ~ Nghe , Cố tổng đã chi mấy chục triệu cho bữa tiệc đính hôn này, còn đặc biệt mời những người nổi tiếng đang ăn khách trong giới giải trí đến quay lại lời chúc phúc cho họ. Không hổ là Cố tổng, thật là mạnh tay ~]
【Đây chỉ là lễ đính hôn thôi, chờ đến khi họ kết hôn, cảnh tượng đó sẽ càng chấn hơn.】
【So với giày cao gót của đại tiểu thư họ Hạ, Tống Tử cũng thua xa!】
Thấy , mẹ tôi tức giận đến mức mắng chửi trong nhà.
"Một đám ngu xuẩn! Còn cả Cố Minh Tu nữa, tiệc đính hôn xài có mấy chục triệu thì ngon lắm à? Lúc đó mẹ cưới bố con, còn tốn khoảng một tỷ kia kìa! Chỉ có mấy chục triệu tầm thường còn chẳng đủ cho đám cưới của chúng ta!
“Nhà họ Cố tầm thường thì coi là cái thá gì chứ, đừng giờ Cố Minh Tu có thể một mình chống đỡ gia tộc, xem như là trước khi nhà họ Cố sa sút cũng không thể so sánh với nhà họ Tống của chúng ta!
"Trên mạng có rất nhiều người chửi mắng Tiểu Từ, nó cũng không quan tâm! Nếu nó có thể một lời tốt đẹp về Tiểu Từ, dư luận sẽ không nghiêng về một bên như bây giờ." Bố quay đầu lại tôi với vẻ mặt nghiêm túc, "Đây chính là người đàn ông mà con thà cãi nhau ấm ĩ với gia đình cũng muốn ở bên đấy!"
Tôi vội vàng nhào đến ôm bố mẹ, mỉm .
"Ba, mẹ, trước đây là con không đúng, con quá kích . Giờ con đã thông suốt rồi, sau này sẽ không tiếp tục ngu ngốc như nữa."
Vài ngày nữa sẽ là sinh nhật của tôi.
Bữa tiệc sinh nhật nhà họ Tống tổ chức cho vị tiểu thư nhà mình sắp bắt đầu, thiệp mời đã gửi đến những gia đình danh giá, giàu có nhất thành phố.
Tất cả mọi người đều rất tò mò về con chưa bao giờ lộ diện trước công chúng, hầu như đều nhận lời mời tới.
Cố Minh Tu cũng tới.
Tôi mặc chiếc váy cao cấp mà Tống Hoài mua cho tôi, trang điểm tinh tế, chầm chậm bước vào sảnh tiệc.
Trong phút chốc, rất nhiều người đồng loạt về phía tôi với vẻ mặt khác nhau. Có người cau mày tỏ vẻ chán ghét không vui, có người thì vẻ mặt trịch thượng tôi thương .
Sáng sớm, tôi đã bàn bạc với gia đình rằng tôi sẽ đến địa điểm trước, tạm thời không ai biết tôi mới là nhân vật chính của bữa tiệc này, họ chỉ nghĩ rằng tôi vẫn là con chim hoàng yến trong tin đồn khao khát vị trí ở đây.
Có người dẫn đầu bước về phía tôi, vẻ mặt không giấu sự khinh thường, mỉa mai.
Anh ta chính là tên thiếu niên nhà giàu ở trên mạng tôi không xứng với Cố Minh Tu.
"Tống Từ, còn có mặt mũi tới đây à? Quần áo trên người , túi xách đang mang đều là hàng giả nhỉ? Bản giới hạn của hãng này đến bổn thiếu gia còn không mua , chỉ bằng mà cũng có thể có sao?"
Anh ta nheo mắt, tôi từ trên xuống dưới với ánh mắt d/â/m đãng, như đang kỹ một món hàng hóa, “Loại phụ nữ đào mỏ như cũng có thể bước vào bữa tiệc lớn này sao? Tống Hoài thật đúng là rất thích đấy, không biết có phải ở trên giường rất nhiệt hay không nhỉ?”
Tôi khúc khích : “Không nhiệt bằng Hạ, ôm khư khư trai cũ của tôi rồi câu hồn đi luôn. Kỹ thuật đó, người đứng đầu hội sở thấy cũng phải khen một câu chuyên nghiệp.”
Vừa dứt lời, một giọng quen thuộc từ vang lên từ phía sau.
"Tống Từ! Đừng có mà mang những lời vô liêm sỉ đó của ra khỏi mồm!"
Cố Minh Tu nắm lấy cổ tay của ta, trong mắt hiện lên lửa giận, lạnh lùng quát: "Nói xin lỗi Nhân Nhân!"
Anh ta dùng quá nhiều sức, kéo tôi một cái đã khiến tôi đau đớn.
Ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn sang đây, tôi và Cố Minh Tu giống như đang xem hài kịch.
Cố Minh Tu thấy tôi không lời nào, lại hét to với tôi một câu: "Tống Từ! Nói xin lỗi!"
Bạn thấy sao?