Sau Khi Kết Hôn [...] – Chương 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

5

Sau khi về nhà, tôi kể lại chuyện gặp Cố Mặc cho bố mẹ tôi nghe và họ cũng rất đồng ý.

Dù sao thì ngoài việc Cố Mặc là Phật tử giới thượng lưu Bắc Kinh ra thì ấy hầu như không có khuyết điểm nào khác. Đẹp trai, quyền lực lớn, năng lực mạnh, việc kinh doanh của nhà họ Cố từ khi ấy tiếp quản cũng ngày càng phát triển lớn mạnh.

Sau khi nói chuyện với bố mẹ tôi thì Cố Mặc lập tức mang quà đến nhà. Anh ấy mặc một bộ vest chỉnh tề, tay xách theo quà gặp mặt, giữa những cử chỉ đều toát lên một khí chất cao quý khó tả: "Chào , chào dì, đây là chút quà gặp mặt nhỏ, xin hai người nhận cho."

Khoảnh khắc mẹ tôi nhìn thấy Cố Mặc thì cười không ngậm được mồm: "Tốt! Tốt! Tốt! Cháu có lòng quá."

Bố tôi cũng liên tục gật đầu, chỉ là thủ tục cần thiết thì không thể thiếu: "Tô Nguyệt nhà cái gì cũng tốt hơi ham chơi một chút. Sau này mong cháu chiếu cố con bé nhiều hơn."

Khi bố tôi vừa mở lời, bàn tay rộng lớn của Cố Mặc lại tự nhiên khoác lấy eo tôi: "Tô Nguyệt ngây thơ đáng . Điểm này chính là lý do cháu thích ấy."

"Con bé chẳng học hành gì, cả ngày chỉ thích mấy thứ kỳ quái."

"Cháu lại thấy sưu tập mô hình là một sở thích rất tốt."

"Con bé hơi tùy hứng, lúc nào cũng chiều theo ý mình."

"Có tính cách là chuyện bình thường." Anh mắt Cố Mặc dừng lại trên mặt tôi rồi nói: "Hơn nữa, Tô Nguyệt là một rất kiên cường. Cháu rất thích."

Sau vài hiệp đối đáp, dù tôi và bố có đưa ra vấn đề khó khăn đến mấy thì ấy dường như đều có thể dễ dàng ứng phó.

Sau cuộc nói chuyện, bố tôi cũng càng thêm hài lòng với con rể tương lai này.

Thậm chí còn chủ nhìn tôi nói: "Lát nữa con với Cố Mặc ra ngoài đi dạo đi."

Khi ra ngoài, tôi lại càng phát hiện ra ấy biết rõ nmột số thói quen của tôi như lòng bàn tay.

Anh ấy đề nghị về nhà tự nấu ăn thì tôi khá bất ngờ vì dù sao tôi đâu thể ngờ một Phật tử giới thượng lưu thanh cao như ấy lại biết nấu ăn.

Nhà ấy rất rộng và sạch sẽ ngăn nắp như một căn nhà mẫu với thiết kế tối giản giống hệt cảm giác mà ấy mang lại, khiến người ta thật sự cảm thấy thanh lịch và thoải mái.

Anh ấy lo liệu hết các món ăn và tôi chỉ cần đứng một bên ngắm ấy bận rộn.

Tôi phát hiện Cố Mặc khi vào bếp lại toát ra một sức hút khác biệt.

Tôi thấy ông trời để tôi gặp được ấy, có lẽ là một ân huệ to lớn dành cho tôi.

Khi tôi đối mặt với người đàn ông xuất sắc như vậy thì cũng quyết định chủ tấn công. Tôi hỏi: "Anh bình thường cũng thích nấu ăn sao?"

Anh ấy đáp: "Hiếm khi."

Sau đó lại bổ sung: "Tôi chỉ nấu cho người quan trọng nhất."

Ngay khoảnh khắc ấy, đốm lửa nhỏ trong lòng tôi vừa tắt lại bỗng nhiên bùng cháy.

Tôi nhận ra những món Cố Mặc nấu đều là món tôi thích ăn.

Thậm chí còn chính xác đến từng khẩu vị bao gồm cả thói quen của tôi.

Tôi vừa ăn xong bữa tối trong không khí nghi ngờ thì lập tức nhắn tin hỏi vặn thân.

[Cậu bà mối mà thiên vị quá đấy.]

Bạn thân vô tội nói: [Sao lại nói thế?]

[Anh trai cậu biết mọi sở thích bao gồm cả thói quen của tớ mà tớ lại chẳng biết gì về ấy cả.]

Tin nhắn này của tôi gửi đi thì mãi nửa tiếng sau thân mới nhắn lại.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-ket-hon-voi-phat-tu-lanh-lung/chuong-3.html.]

[Tớ và trai tớ gặp nhau nhiều nên trò chuyện cũng nhiều hơn ấy mà!]

Tôi nhìn tin nhắn thân gửi đến, cũng nửa tin nửa ngờ hỏi ấy: [Thật không?]

[Tất nhiên rồi.]

Và sau khi chúng tôi ochính thức xác định quan hệ, mọi thủ tục giữa tôi và Cố Mặc đều nước chảy thành sông, ngoại trừ… Chuyện phòng.

Có lúc ấy chu đáo đến mức, tôi thậm chí còn phải nghi ngờ rằng ấy có mưu đồ từ trước khi ở bên cạnh tôi.

Nhưng cứ hễ tôi vừa có chút nghi ngờ thì vài hành của ấy lại nhanh chóng đưa tôi về thực tại.

Chậc! Phật tử đúng là Phật tử.

Là kiểu người không thể bị vấy bẩn đó.

6

Giấc ngủ không yên, tôi mơ màng mở mắt.

Đập vào mắt tôi lại là khuôn mặt tuấn tú phóng đại cách tôi chỉ gang tấc.

"A!"

Tôi giật mình mà bật dậy ngay lập tức.

Vì hành của tôi quá đột ngột, khiến Cố Mặc không kịp né tránh nên khi tôi bật dậy, môi tôi mạnh mẽ hôn lên má ấy.

Sau khi chúng tôi định thần lại thì đều ngây người. Anh ấy khựng lại, gò má trắng nõn cũng đỏ bừng như sắp rỉ máu.

Tôi nhìn dáng vẻ này của ấy thì lại không kìm được mà cảm thán trong lòng.

Chậc chậc, đúng là ngây thơ trong sáng thật.

Cảm giác đàn hồi trên môi tôi vẫn rõ ràng như vậy.

Tôi vừa bị giật mình nên hỏi ấy: "Anh gì thế?"

"Anh phát hiện em có ria mép."

Khi ấy chậm rì rì nói xong câu này, vành tai cũng đỏ bừng lên.

Tôi nghe xong câu trả lời của ấy thì hoàn toàn cạn lời.

Có người đàn ông nào lại đi ý đến ria mép của con chứ?

Trong khi tôi đang chìm đắm trong sự cạn lời thì ấy đột nhiên dịu dàng hỏi tôi: "Em có sợ không?"

Tôi sững người một chút rồi gật đầu nói: "Có một chút."

Quả nhiên người nhát gan không xem được phim kinh dị mà.

Anh ấy nghe thấy câu trả lời của tôi thì đưa một tay ra rồi nhẹ nhàng vỗ vai tôi, đồng thời bắt đầu kể chuyện cho tôi nghe: "Ngày xửa ngày xưa, trong rừng có bảy lùn…"

Tôi nhìn dáng vẻ dỗ tôi ngủ của ấy thì bỗng cảm thấy cạn lời, không nhịn được mà cằn nhằn: "Anh đang dỗ trẻ con đấy à?”

Anh ấy lập tức tiếp lời: "Em chính là trẻ con."

Tôi: "…"

Nếu tôi còn tiếp tục chấp nhặt với ấy thì tôi mới đúng là trẻ con thật.

Chỉ là dưới giọng nói nhẹ nhàng của ấy mà đêm đó, tôi ngủ ngon bất ngờ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...