29
Ta trở về phủ, ăn uống vui vẻ, không có gì không thoải mái.
Phó Cảnh Sơn cách dăm ba hôm đều sẽ đến một chuyến, ta đều không gặp hắn.
Ba tháng sau, mẫu thân bắt đầu lo liệu tìm một mối hôn sự thích hợp cho ta.
Ta không có ý kiến gì, cứ để mặc người lo liệu.
Người vui là .
Nhưng còn chưa kịp đợi người tìm người thích hợp, biểu ca liền mang theo sính lễ suýt nữa lấp đầy phủ đến cầu thân.
Thật sự mẫu thân giật mình.
"Vân Quy, con dọn sạch phủ Thanh Bình Hầu đến đây rồi sao?”
Huynh ấy trịnh trọng dập đầu một cái: "Di mẫu, Vân Quy đối với Văn Thư muội muội ái mộ đã lâu, Vân Quy cuộc đời này chỉ cưới một mình muội ấy tuyệt không nạp thiếp, tất cả tài vật Hầu phủ cũng đều có thể đưa hết cho Văn Thư muội muội."
"Ngoại điệt tự biết những thứ phàm tục này sẽ vấy bẩn muội muội, đây là thành ý lớn nhất của con, mong di mẫu thành toàn."
Mẫu thân có chút hoảng hốt: "Cái này, cái này còn phải hỏi ý của Thư nhi."
Khi mẫu thân cho ta biết, ta cũng có chút hoảng hốt.
Biểu ca cho ta đủ thời gian suy nghĩ.
Huynh ấy , Văn Thư muội muội, chúng ta có thể thử trước, nếu một năm sau muội không còn muốn cùng ta thành thân, ta tuyệt đối sẽ không dây dưa.
Phó Cảnh Sơn sau khi nghe về việc này, kêu muốn gặp ta.
Ta không gặp, chỉ sai người đưa phong thư trả lời.
Biểu ca ngồi ở bên cạnh ta: "Muội còn để ý hắn."
Ta kéo kéo ống tay áo huynh ấy: "Dù sao cũng nên kết thúc."
Ba tháng sau, Phó Cảnh Sơn tiếp chỉ xuất chinh.
Bạn thấy sao?