Sau Khi Tái Sinh, [...] – Chương 3

Kiếp trước, tôi và Hứa Văn Chu kết hôn sáu tháng thì chồng của Lý Niệm Niệm qua đời.  

Hứa Văn Chu với tôi rằng ta và chồng của Lý Niệm Niệm là bè, không thể trơ mắt vợ của mình sống trong cảnh quạnh, không ai chăm sóc.  

Tôi hoàn toàn không biết rằng Hứa Văn Chu và Lý Niệm Niệm đã sớm vụng trộm với nhau. Tôi ngây ngô nghĩ rằng ta giúp đỡ Lý Niệm Niệm là vì tấm lòng nhân hậu, thích giúp người hoạn nạn.  

Bị lừa gạt nên tôi cứ tưởng mình đã lấy một người chồng tốt bụng, tâm địa hiền lành, còn cùng Hứa Văn Chu giúp đỡ Lý Niệm Niệm,

Có gì ngon đều chia cho Lý Niệm Niệm một phần, thậm chí còn thay ta việc để tích công điểm.  

Hứa Văn Chu khi đó là giáo viên trường làng, mỗi tháng nhận vài chục đồng tiền lương. Số tiền này ta tìm đủ loại lý do để đưa cho Lý Niệm Niệm, còn tôi bị ta dỗ ngọt như một con ngốc, không hề mảy may nghi ngờ.  

Về phần Lý Niệm Niệm, mụ đàn bà đê tiện ấy coi tôi như một kẻ ngu ngốc, không biết cảm kích mà còn ngày càng lấn lướt, ức h.i.ế.p tôi.  

Biết tôi mang thai, ta độc ác đẩy tôi ngã từ trên lầu xuống, khiến tôi mất đi đứa con bụng. Cô ta không muốn tôi sinh con cho Hứa Văn Chu bởi vì ta đã có thai với ta rồi.  

Chính vì cái thai trong bụng mình mà Lý Niệm Niệm đã bí quá hoá liều, ra tay tàn ác như .  

Nỗi hận thù của kiếp trước khiến tôi chỉ thẳng vào khuôn mặt sưng húp Lý Niệm Niệm, lạnh lùng : "Không muốn tôi báo cảnh sát? Cũng , thì quỳ xuống! Quỳ xuống xin lỗi đứa con đã c.h.ế.t của tôi!"  

Lý Niệm Niệm sao chịu quỳ? Tôi liền bộ định bước ra ngoài.  

Biết mình có tội, cuối cùng ta cũng không dám đối đầu với tôi.

"Phịch" một tiếng, ta quỳ sụp xuống trước mặt tôi.  

Thấy ta quỳ, Hứa Văn Chu đau lòng tột độ, vội vàng đưa tay ra đỡ: "Tri Tri, Niệm Niệm đã quỳ rồi. Chuyện này đến đây là kết thúc đi."  

"Từ từ đã, quỳ xuống chỉ là bước đầu tiên. Tôi vừa mới sẩy thai, thân thể yếu ớt cần nghỉ ngơi, việc nhà tôi không nổi nữa. Tất cả để Lý Niệm Niệm hết!"  

"Cái gì?" Lý Niệm Niệm lập tức phản đối.

Tôi lạnh lùng ta:  

"Không muốn? Vậy thì đi báo cảnh sát rõ mọi chuyện!"  

Tôi cương quyết không nhượng bộ, cặp đôi chó má kia vì chột dạ nên đành phải đồng ý với điều kiện của tôi.  

Lúc rời đi, ánh mắt đầy căm hận của Lý Niệm Niệm tôi như muốn thiêu đốt.  

Nhìn khuôn mặt bầm dập của ta, tôi lạnh lùng . Tôi biết ta sẽ còn giở trò sau lưng, tôi không sợ.  

Một người đã c.h.ế.t đi sống lại như tôi, nếu còn sống mà hèn nhát nhẫn nhịn, sự tái sinh này có ý nghĩa gì?  

Kiếp này, tôi phải cho chúng nó biết, Diệp Tri tôi là ác quỷ đòi mạng.

Tôi muốn chúng phải trả giá bằng m.á.u vì đã lừa dối, sỉ nhục tôi!  

04  

Tôi nằm trên giường suốt hai ngày, liên tục nghĩ kế hoạch tiếp theo nên gì.  

Kiếp trước, tôi sống xoay quanh Hứa Văn Chu, mọi thứ đều lấy ta trung tâm. Hứa Văn Chu gì, tôi nghe nấy. Tôi tận tâm, tận lực một người vợ hiền đảm đang.  

Toàn bộ công việc trong nhà đều do một tay tôi , để Hứa Văn Chu có dư thời gian mà lén lút với Lý Niệm Niệm, cũng như học hành thi cử.  

Sau khi kỳ thi đại học khôi phục, Hứa Văn Chu đã đỗ vào một trường đại học tốt, từng bước thăng tiến, từ một giáo viên dạy thay bình thường trở thành một giáo sư đại học nổi tiếng.

Còn tôi, khi đó cũng có ý định thi đại học. Nhưng đúng lúc ấy, mẹ của Hứa Văn Chu không may bị ngã gãy chân, cần có người chăm sóc.  

ta, tôi từ bỏ ước mơ học đại học, ở nhà chăm sóc cho bà mẹ chồng bị liệt.  

Mẹ của Hứa Văn Chu tôi chăm sóc chu đáo, sống khỏe mạnh đến tận gần 90 tuổi.  

Cuộc đời tôi, hơn 40 năm chỉ biết hầu hạ mẹ ta, hoàn toàn không hay biết Hứa Văn Chu và Lý Niệm Niệm đã sớm "xây tổ ấm riêng bên ngoài".  

Đến khi hấp hối, Hứa Văn Chu mới hối hận vì sao không ly hôn với tôi sớm hơn, hối hận vì đã để bản thân bị tôi "trói buộc" cả đời.  

Nhưng chẳng lẽ tôi không bị ta trói buộc cả đời hay sao?  

Nếu tôi sớm biết ta hai lòng, biết ta vô liêm sỉ phản bội, tôi tuyệt đối không cam tâm nguyện ở bên người hầu không công.  

Kiếp trước đã như , kiếp này tuyệt đối không thể lặp lại. Lần này, tôi phải thi đại học.  

__

Tôi nằm lì trên giường suốt mấy ngày, không tay vào việc gì. Tôi đòi ăn đồ bổ, tất cả mọi việc đều để Hứa Văn Chu lo liệu.  

Hứa Văn Chu tỏ rõ thái độ bất mãn. Đến ngày thứ ba, mẹ ta tức tối tìm đến nhà.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...