Sau Khi Tham Gia [...] – Chương 12

Rất nhanh tiết mục đã bắt đầu ghi hình.

Từ khoảnh khắc bước vào trong biệt thự, tôi liền để ý đến thứ gì đó rồi cau mày sang Vương Hải Sinh bên cạnh.

Trong mùa đầu tiên, Vương Hải Sinh là một người rất hoạt bát, hiện tại thì cả người đều không có tinh thần, lúc nào cũng căng thẳng ngó xung quanh.

Mà bên tổ tiết mục đã không chờ đợi bắt đầu hỏi tôi rồi.

“Lạc Văn Văn này, đã ra nghệ sĩ đó vì sao mà chết chưa?”

Tiết mục lần này, bởi vì hoàn cảnh ghi hình không đáng sợ như lần trước, cho nên tổ tiết mục chỉ đành tự thêm mắm thêm muối vào cho có màu sắc.

Lý do mà thời lượng chương trình có lượt xem nhiều nhất, chính là vì muốn tranh luận xem tôi thật sự có tài cán như lời đồn không?

Cho nên tổ tiết mục mới chủ hỏi tôi.

Nhưng tôi lại hững hờ đáp: “Tạm thời tôi không muốn .”

Lời tôi vừa dứt thì khu bình luận lại bùng nổ lần nữa:

“Cái gì gọi là không muốn chứ? Tôi ngồi đợi ở đây bao nhiêu lâu, ta lại bảo không muốn à?”

“Haha, theo tôi thấy chắc không bịa ra chuyện rồi chứ gì, lần trước chính là thiết lập mà tổ chương trình sắp đặt cho, lần này giữ không vững rồi sao?”

“Tôi còn tưởng Lạc Văn Văn thật sự có bản lĩnh thông linh cơ, xem ra hôm nay, hình như lại đi lừa người xem rồi.”

Đối với những bình luận chất vấn nhảm nhí đó, tôi cũng chẳng buồn để tâm, chỉ đi đến sofa tìm đại một chỗ ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tổ tiết mục cho chút sốt ruột, đang muốn đi tới hối tôi, ai ngờ ngay lúc này…

“Thật ngại quá.” Bỗng nhiên có một giọng dịu dàng phát ra, “Hay là để tôi thử xem có không?”

Mọi người quay đầu qua thì thấy Lữ Nhân.

Cô ta đang đứng đó mỉm thật tươi.

“Thật ra tôi cũng có một chút bản lĩnh về thuật thông linh, tôi muốn giúp đỡ người đã khuất đáng thương này.”

Tôi lập tức trợn trắng mắt.

Cô ta đây là muốn cầu xin gia tiên trong nhà đến giúp đỡ sao?

Mọi sự ý nhất thời đều đổ dồn lên người Lữ Nhân.

Sắc mặt của đạo diễn liền trở nên vui mừng: “Lữ Nhân, cũng biết thuật thông linh sao?”

Lữ Nhân mỉm : “Vâng ạ, tôi có biết, như thế sẽ tổn thương đến cơ thể, cho nên bình thường tôi đều không sử dụng, lần này…”

Cô ta ngẩng đầu lên, tỏ ra biểu cảm rất kiên quyết, “Nhưng vì người đã khuất vô tội này, tôi nguyện hy sinh bản thân mình!”

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...